Thứ Hai tuần III mùa Chay

Bài đọc 1    2 V 5, 1-15a

Có nhiều người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.

Trích sách các Vua quyển thứ hai.

1 Ngày ấy, ông Na-a-man, tướng chỉ huy quân đội của vua A- ram, là người có thần thế và uy tín trước mặt chúa thượng của ông, vì Đức Chúa đã dùng ông mà ban chiến thắng cho A-ram. Nhưng ông lại mắc bệnh phung hủi. 2 Khi những người A-ram đi càn quét, họ đã bắt được một cô bé từ đất Ít-ra-en đưa về. Nó vào giúp việc cho vợ ông Na-a-man. 3 Nó nói với bà chủ: “Ôi, phải chi ông chủ con được giáp mặt vị ngôn sứ ở Sa-ma-ri, thì chắc ngôn sứ sẽ chữa ông khỏi bệnh phung hủi!” 4 Ông Na-a-man đến tường trình với  chúa thượng của ông: “Một thiếu nữ xuất thân từ đất Ít-ra-en đã nói thế này thế này.” 5 Vua A-ram bảo: “Ngươi cứ lên đường và trẩy đi. Ta sẽ gửi thư cho vua Ít-ra-en.” Ông Na-a-man lên đường, mang theo ba trăm ký bạc, sáu mươi ký vàng và mười bộ quần áo để thay đổi. 6 Ông trình thư lên vua Ít-ra-en. Thư viết: “Cùng với bức thư  mà tôi gửi tới ngài đây, tôi sai Na-a-man, thuộc hạ của tôi, đến với ngài, để ngài chữa người này khỏi bệnh phung hủi.” 7 Vua Ít-ra-en đọc thư xong thì xé áo mình ra và nói: “Ta đâu có phải là vị thần cầm quyền sinh tử, mà ông ấy lại sai người này đến nhờ ta chữa hắn khỏi bệnh phung hủi? Các ngươi phải biết, phải thấy rằng ông ấy muốn sinh sự với ta.”

8 Vậy, khi ông Ê-li-sa, người của Thiên Chúa, nghe biết là vua Ít-ra-en đã xé áo mình ra, thì sai người đến nói với vua: “Sao vua lại xé áo mình ra? Người ấy cứ đến với tôi, thì sẽ biết là có một ngôn  sứ ở Ít-ra-en.” 9 Ông Na-a-man đi đến cùng với cả xe và ngựa. Ông đứng trước cửa nhà ông Ê-li-sa. 10 Ông Ê-li-sa sai sứ giả ra nói với ông: “Ông hãy đi tắm bảy lần trong sông Gio-đan. Da thịt ông sẽ trở lại như trước, và ông sẽ được sạch.” 11 Ông Na-a-man nổi giận bỏ đi và nói: “Ta cứ nghĩ bụng là thế nào ông ấy cũng đích thân đi ra, rồi đứng mà cầu khẩn danh Đức Chúa, Thiên Chúa của ông ta. Ông ta  sẽ quơ tay lên đúng chỗ phung hủi mà chữa khỏi. 12 Nước các sông A-va-na và Pác-pa ở Đa-mát chẳng tốt hơn tất cả nước sông ở Ít-ra- en sao? Ta lại không thể tắm ở các sông ấy để được sạch hay sao?”

Ông quay lưng lại và tức tối ra đi. 13 Bấy giờ, các tôi tớ của ông đến gần và nói: “Cha ơi, giả như ngôn sứ bảo cha làm một điều gì khó, chẳng lẽ cha lại không làm? Phương chi ngôn sứ chỉ nói: Ông hãy đi tắm, thì sẽ được sạch!” 14 Vậy ông xuống dìm mình bảy lần trong sông Gio-đan, theo lời người của Thiên Chúa. Da thịt ông lại trở nên như da thịt một trẻ nhỏ. Ông đã được sạch.

15 Cùng với đoàn tuỳ tùng, ông trở lại gặp người của Thiên Chúa. Ông vào, đứng trước mặt ông ấy và nói: “Nay tôi biết rằng: trên khắp mặt đất, không đâu có Thiên Chúa, ngoại trừ ở Ít-ra-en”.

 

Ðáp ca        Tv 41, 2.3; Tv 42, 3.4

Đ.  Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.

Bao giờ con được đến, vào bệ kiến Tôn Nhan?

Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong, hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa.

Đ.  Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.

Bao giờ con được đến, vào bệ kiến Tôn Nhan?

Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống. Bao giờ con được đến vào bệ kiến Tôn Nhan?

Đ.  Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.

Bao giờ con được đến, vào bệ kiến Tôn Nhan?

Xin Ngài thương sai phái, ánh sáng và chân lý của Ngài, để soi đường dẫn lối con đi, về núi thánh, lên đền Ngài ngự.

Đ.  Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.

Bao giờ con được đến, vào bệ kiến Tôn Nhan?

Con sẽ bước tới bàn thờ Thiên Chúa, tới gặp Thiên Chúa, nguồn vui của lòng con. Con gảy đàn dâng câu cảm tạ, lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ.

Đ.  Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống.

Bao giờ con được đến, vào bệ kiến Tôn Nhan?

 

Tung hô Tin Mừng        x. Tv 129, 5 và 7

Mong đợi Chúa, tôi hết lòng mong đợi, cậy trông ở lời Người; bởi Chúa luôn từ ái một niềm, ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa.

Tin Mừng   Lc 4, 24-30

Như ông Ê-li-a và ông Ê-li-sa, Đức Giê-su không chỉ được sai đến với người Do-thái.

 

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi đến Na-da-rét, Đức Giê-su nói với dân chúng trong hội đường: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.

“Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en; 26 thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn. 27 Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người phong hủi ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.”

28 Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. 29 Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành -thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30 Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.

Suy Niệm (Giuse Cao Văn Hoàng, C.Ss.R)

Đoạn Lời Chúa hôm nay là phần tiếp theo trong bối cảnh Đức Giêsu giảng dạy tại hội đường Nadaret. Khi nghe Đức Giêsu giảng mọi người đều chăm chú nhìn, đồng thời tán thành và thán phục những lời ân sủng thốt ra từ miệng Người. Tuy nhiên, khi họ nhận ra “xuất xứ thật” của Đức Giêsu là con ông Giuse, họ liền “quay xe” xem thường Chúa ra mặt. Đức Giêsu buồn bã mà nói với họ rằng: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.

Thái độ của người Do thái xưa cũng là thái độ của phần đông con người. Việt Nam ta có câu: bụt nhà không thiêng. Nhiều khi chúng ta dễ có định kiến về người khác chỉ đơn giản vì chúng ta biết rõ “xuất xứ thật” của họ. Chúng ta tự hào vì mình biết rõ về ông bà, cha mẹ của họ. Chúng ta biết chi tiết về quá khứ, tuổi thơ của họ. Chúng ta hài lòng với việc đóng khung người khác vào trong quá khứ và không còn khả năng mở ra cho tương lai. Chúng ta bị nhốt mình vào chính cái biết về “xuất xứ thật” vừa lỗi thời, vừa mảnh phần về người khác mà không hay biết. Do đó, chúng ta dễ khước từ người khác cho dẫu họ có nói hay nói phải thế nào đi chăng nữa.

Các ngôn sứ không được chấp nhận tại quê hương mình vì họ nói Lời Thiên Chúa. Các ngôn sứ không nói để làm vừa lòng người nghe, càng không nói để “xông hương” quê quán. Các ngôn sứ chỉ cho dân Chúa biết con đường mà chính Thiên Chúa muốn dân bước đi, nhờ đó mà được sống, được hạnh phúc thật. Đức Giêsu còn hơn cả một ngôn sứ vĩ đại, Ngài là Con Thiên Chúa, là Đấng Cứu Độ. Đức Giêsu vừa là Thiên Chúa thật, vừa là con người thật. Do đó, chỉ nhận ra Đức Giêsu là con ông Giuse thuộc thành Nadaret thì quả thật là cái nhìn đầy thiếu sót và nông cạn.

Lạy Chúa Giêsu, nhiều khi chúng con cũng bị cám dỗ khước từ Chúa. Chúng con chỉ quen nhận ra những gì hợp với mình mà khó nhận ra những kế hoạch nhiệm mầu của Chúa. Chúng con dễ hài lòng với tình trạng sẵn có hơn là ngạc nhiên trước tình yêu quan phòng của Chúa. Xin Chúa giúp chúng con biết luôn mở rộng tâm hồn để nhận ra tình yêu của Chúa đang hiện diện khắp mọi nơi.

Suy niệm (Lm. Phêrô Mai Viết Thắng)

Tin mừng hôm nay, thánh Luca thuật lại việc Chúa Giê-su trở về quê hương của Ngài là Nazareth, Ngài vào hội đường và giảng dạy. Dân chúng thán phục về sự khôn ngoan của Ngài. Nhưng ngay sau đó, từ thái độ thán phục, họ quay sang thái độ coi thường. Vì họ cho rằng; Ngài cũng chỉ là một con người bình thường, đồng hương với họ, chẳng có gì thế giá, chẳng có gì xa lạ mà chỉ là con của ông thợ mộc và là bà con lối xóm với họ mà thôi.

Bởi vì, họ chỉ nhìn thấy nguồn gốc nhân loại mà không nhìn thấy nguồn gốc thần linh của Ngài, nên họ coi Ngài cũng chỉ là một người phàm như họ mà thôi.

Thật đáng buồn, Con Thiên Chúa làm người, mong muốn được gần gũi với con người, để cảm thông, chia sẻ thân phận đau khổ với con người. Nhưng xót xa thay, chính lúc Thiên Chúa muốn gần gũi con người thì lại là lúc con người xua đuổi, từ chối đón nhận Thiên Chúa và họ đã bị vấp phạm vì Ngài. Chính vì thế mà Chúa đã phải thốt lên rằng: “Tiên tri có bị rẻ rúng thì cũng chỉ là ở tại chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi”.

Xin Chúa cho mỗi người chúng ta biết luôn tôn trọng những chứng nhân được Chúa sai đến để phục vụ dân Chúa, cho dù các vị ấy là anh em, là bà con hay là người đồng hương với ta. Đừng coi thường hay loại bỏ các ngài như những người đồng hương của Chúa loại bỏ Chúa năm xưa.

Trong mùa chay thánh này, chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta loại bỏ óc thành kiến, loại bỏ thái độ cố chấp. Thay vào đó, ta biết sám hối ăn năn để ta khỏi bị tuột mất ơn cứu độ đời đời. Amen.

Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: Chúa Giêsu đã gặp chống đối ngay tại quê hương, nơi những người thân không chấp nhận đường lối và cách thức Chúa thể hiện sứ mạng cứu độ. Chúng ta đừng bao giờ khước từ hoặc chống lại Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, chỉ người nào có đức tin mới hiểu được đường lối của Chúa. Và chỉ kẻ nào có lòng yêu mến mới đón nhận được tình thương của Chúa. Chúa ơi, chắc chắn Chúa rất đau lòng khi đứng trước thái độ của người đồng hương. Họ không đón nhận, không nghe những lời Chúa giảng dạy, không muốn sự có mặt của Chúa. Họ đã đuổi Chúa ra khỏi hội đường, ra khỏi thành, nhẫn tâm đưa Chúa lên triền núi để xô xuống vực thẳm.

Lạy Chúa, con thấy hình ảnh đó vẫn diễn ra hằng ngày trong bối cảnh thế giới hôm nay, trong tầng lớp Kitô hữu là những người thân thuộc của Chúa. Chúa đang bị từ chối nơi biết bao người nghèo hèn, nơi những kẻ bị bỏ rơi, nơi những quốc gia đang bị kỳ thị chủng tộc, phân biệt giàu nghèo, hận thù dai dẳng.

Chính con cũng bao lần từ chối Chúa khi con từ chối giúp đỡ anh em. Con đã đẩy Chúa ra khỏi tâm hồn khi con ngụp lặn trong đam mê tội lỗi, khi con không chịu hồi tâm, không chịu ăn năn sám hối để trở về với Chúa. Con cũng đã không đón nhận Chúa khi con không chấp nhận Ý Chúa mà chỉ muốn Chúa đáp ứng lời con cầu nguyện theo ý con.

Lạy Chúa, xin tha thứ những lỗi lầm của con và xin cho con luôn mở rộng tâm hồn để đón tiếp Chúa. Xin ban cho con một trái tim yêu thương biết đón nhận Chúa nơi anh em, để trong từng giây từng phút của ngày sống, trong từng công việc dù nhỏ bé, mọn hèn, con đều có Chúa hiện diện bên con. Amen.

Ghi nhớ“Như Elia và Elisêô, Chúa Giêsu không phải chỉ được sai đến người Do-thái mà thôi đâu”.