Thứ Sáu Tuần XXIII – Mùa Thường Niên
Tôi đã trở nên tất cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người.
Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.
16 Thưa anh em, đối với tôi, rao giảng Tin Mừng không phải là lý do để tự hào, mà đó là một sự cần thiết bắt buộc tôi phải làm. Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng ! 17 Tôi mà tự ý làm việc ấy, thì mới đáng Thiên Chúa thưởng công ; còn nếu không tự ý, thì đó là một nhiệm vụ Thiên Chúa giao phó. 18 Vậy đâu là phần thưởng của tôi ? Đó là khi rao giảng Tin Mừng, tôi rao giảng không công, chẳng hưởng quyền lợi Tin Mừng dành cho tôi.
19 Phải, tôi là một người tự do, không lệ thuộc vào ai, nhưng tôi đã trở thành nô lệ của mọi người, hầu chinh phục thêm được nhiều người.
22b Tôi đã trở nên tất cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người. 23 Vì Tin Mừng, tôi làm tất cả những điều đó, để cùng được thông chia phần phúc của Tin Mừng.
24 Anh em chẳng biết sao : trong cuộc chạy đua trên thao trường, tất cả mọi người đều chạy, nhưng chỉ có một người đoạt giải. Anh em hãy chạy thế nào để chiếm cho được phần thưởng. 25 Phàm là tay đua, thì phải kiêng kỵ đủ điều, song họ làm như vậy là để đoạt phần thưởng chóng hư ; trái lại chúng ta nhằm phần thưởng không bao giờ hư nát. 26 Vậy tôi đây cũng chạy như thế, chứ không chạy mà không xác tín ; tôi đấm như thế, chứ không phải đấm vào không khí. 27 Tôi bắt thân thể phải chịu cực và phục tùng, kẻo sau khi rao giảng cho người khác, chính tôi lại bị loại.
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
3Mảnh hồn này khát khao mòn mỏi
mong tới được khuôn viên đền vàng.
Cả tấm thân con cùng là tấc dạ
những hướng lên Chúa Trời hằng sống
mà hớn hở reo mừng.
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
4Lạy Chúa Tể càn khôn
là Đức Vua, là Thiên Chúa con thờ,
ngay chim sẻ còn tìm được mái ấm,
cánh nhạn kia cũng làm tổ đặt con
bên bàn thờ của Chúa !
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
5Phúc thay người ở trong thánh điện
họ luôn luôn được hát mừng Ngài.6Phúc thay kẻ lấy Ngài làm sức mạnh,
ấp ủ trong lòng giấc mộng hành hương.
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
12Thiên Chúa là vầng thái dương, là thuẫn đỡ,
Chúa tặng ban ân huệ với vinh quang.
Ai sống đời trọn hảo,
Người chẳng nỡ từ chối ơn lành.
Đ.Lạy Chúa Tể càn khôn,
cung điện Ngài xiết bao khả ái.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa, Lời Chúa là sự thật. Xin Chúa lấy sự thật mà thánh hiến chúng con. Ha-lê-lui-a.
Mù mà lại dắt mù được sao ?
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
39 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho môn đệ dụ ngôn này : “Mù mà lại dắt mù được sao ? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố ? 40 Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi. 41 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới ? 42 Sao anh lại có thể nói với người anh em : ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra’, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình ? Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em !”
Suy niệm 1: Lm Phê-rô Mai Viết Thắng
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các môn đệ dụ ngôn này rằng: “người mù có thể dắt người mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố”.
Câu nói đó nhắc nhở các môn đệ rằng: muốn dẫn đường thì phải là người biết đường. Muốn dạy người khác thì phải có kiến thức. Muốn sửa lỗi cho người khác thì mình đừng mắc phải lầm lỗi đó, kẻo rơi vào tình trạng “há miệng mắc quai”, người ta trách lại thì không nói vào đâu được.
Muốn hướng dẫn người khác, trước hết người hướng dẫn phải biết tường tận thì mới không bị kẻ thụ huấn vặn vẹo, bắt bẻ. “Kiến thức trẻ ranh chớ có dạy ông bành tổ”. Do đó, mù không thể nào dắt mù đi được.
Hướng dẫn đời sống tự nhiên mà không hiểu biết, thiếu kiến thức hoặc không làm gương còn nguy hiểm như thế, huống hồ là chăn dắt, hướng dẫn đời sống tâm linh.
Chính vì thế, ta cần chịu khó học hỏi để đào sâu hiểu biết về Chúa và về giáo lý của Chúa, về lề luật của Chúa, để qua đó ta mới có thể thực thi vai trò trung gian dẫn đường cho người khác đến với Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta đừng bao giờ làm gương xấu, kẻo trở thành kẻ dẫn đường mù quáng, dẫn người khác vào con đường lầm lạc. Hãy cố gắng đào sâu, tìm hiểu Lời Chúa và giáo lý của Chúa, để giúp người khác bước đi trong ánh sáng chân lý của Chúa.
Ta cũng hãy cảnh tỉnh để khỏi bị những kẻ giả danh hoặc mù quáng lôi kéo chúng ta vào con đường lầm lạc, tách khỏi Giáo hội, làm mất đức tin và mất ơn cứu độ đời đời trong thời đại hôm nay. Amen.
Suy niệm 2: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Người đạo đức chân thật biết xét mình trước khi đoán xét khuyết điểm, lỗi lầm của anh em.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã thương ban cho con đôi mắt. Nhờ đôi mắt, con nhìn thấy các công trình kỳ diệu trong thiên nhiên Chúa đã dựng nên. Nhờ đôi mắt, con giao tiếp với mọi người, cùng mọi người xây dựng bổ túc cho nhau, để xã hội và thế giới ngày càng tốt đẹp hơn. Và đôi mắt sẽ luôn giúp con nhận ra các điều Chân, Thiện, Mỹ, giúp con suy nghĩ đúng và hành động khôn ngoan. Con hết lòng tạ ơn Chúa vì đôi mắt tuyệt vời Chúa ban cho con. Xin hướng dẫn con luôn biết dùng đôi mắt cho đẹp lòng Chúa.
Lạy Chúa, con còn được Chúa ban cho một đôi mắt khác là đôi mắt tâm hồn, là trí phán đoán để nhận ra phải trái, thực hư. Trong con, hai đôi mắt ấy có tương quan mật thiết với nhau. Nhìn đúng, con sẽ phán đoán đúng và hành động khôn ngoan. Nhìn lầm, con sẽ suy nghĩ lệch lạc và hành xử ngu đần. Nghiệm lại trong đời sống, con thường cho mình là đúng, là hay, và đã nhiều lần cố chấp với những sai sót, lỗi lầm của mình. Còn với tha nhân thì ngược lại: con dễ xét nét, bắt bẻ đủ điều và chẳng vui khi họ trổi vượt, thành công hơn con. Con dễ bất công với mọi người, thích nhìn “cái rác trong mắt của anh em” hơn là thấy “cái đà to tướng trong mắt con”. Và vì thế, con đi xa đường lối Chúa, đánh mất lòng đạo đức chân thật của mình.
Lạy Chúa, xin giúp con khiêm nhường để cả hai đôi mắt của con được sáng mãi trong ánh sáng của Chúa. Amen.
Ghi nhớ: “Người mù có thể dẫn người mù được chăng ?”
Suy niệm 3: Linh mục Phaolô Đào Văn Trường
Đừng giả hình
Bài Tin Mừng hôm nay đặt chúng ta vào trong một khung cảnh với nhiều hình ảnh đối lập: Giữa ánh sáng và bóng tối, giữa cái rác và cái đà.
Ánh sáng và bóng tối nhắc nhớ chúng ta về ngày thứ nhất trong công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Đó là hai hình ảnh đối lập luôn tồn tại cùng với vũ trũ trụ và con người. Hình ảnh ánh sáng thường gợi lên cho chúng ta về ánh sáng Phục Sinh, về niềm hi vọng, về sự sống và sự thiện còn đối lại bóng tối làm cho chúng ta luôn liên tưởng đến ma quỷ, đến tội lỗi và sự dữ.
Người mù là người đi trong bóng tối. Khi chúng ta ở trong bóng tối chúng ta không thể nào thấy bất cứ thứ gì xung quanh. Chúa Giê-su lấy hình ảnh người mù ở đây để diễn tả một ý nghĩa sâu xa hơn đó là mù về tâm hồn. Một tâm hồn đi trong bóng tối là đi trong tội lỗi vì nó không được soi dẫn từ nguồn ánh sáng là chính Thiên Chúa và người đó sẽ đi đến diệt vong. Người mù đã không thấy ánh sáng thì chắc chắn không thể dẫn người khác tới đích mà cả hai chỉ dẫn tới sự bế tắc và đường cùng. Như vậy, tất cả chúng ta đều cần đến ánh sáng của tâm hồn, ánh sáng đích thực xuất phát từ Đức Ki-tô.
Việc thiếu ánh sáng cũng làm cho ta luôn nhìn người khác với cặp kính màu đen. Chúng ta rất dễ nhìn thấy những khuyết điểm của người khác và đôi khi vì lòng ghen tỵ mà chúng ta cảm thấy thích thú, thỏa mãn khi nhìn ra những bất toàn và yếu đuối của họ. Dân gian có câu: “biết người biết mình trăm trận trăm thắng”, nhưng nếu biết người mà không biết mình sẽ là kẻ thất bại vì luôn cho rằng mình hoàn hảo và hơn người khác mà không thấy mình cần phải cố gắng hay sửa đổi. Điều đó khiến chúng ta luôn đi trong bóng tối, trong sự ảo tưởng của chính mình.
Chúa Giê-su dùng hình ảnh cái đà và cái rác để cho thấy mỗi chúng ta ai cũng có những khuyết điểm, những lỗi lầm mà đôi khi lỗi lầm của ta còn lớn hơn rất nhiều của người khác. Chúng ta thường nhận xét hay khuyên bảo người khác rất hay, đưa ra cho họ những bài học đạo đức rất tốt, nhưng không biết chính chúng ta mới là những người bệnh đang cần phải chữa trị. Vì vậy, chúng ta hãy để ánh sáng của Lời Chúa soi dẫn để dễ dàng tha thứ cho những lỗi lầm của người khác và đón nhận những yếu đuối của họ như chính Chúa đã tha thứ và đón nhận chúng ta.
Lạy Chúa, xin cho con luôn bước đi trong ánh sáng của Chúa và giúp con biết nhìn anh em con bằng chính cặp mắt yêu thương của Người.