THÁNH ANDRÊ TÔNG ĐỒ, lễ kính

Người bảo các ông:
“Các anh hãy theo tôi,
tôi sẽ làm cho các anh thành
những kẻ lưới người như lưới cá”.
(Mt 4,19)

 

BÀI ĐỌC I: Rm 10, 9-18

“Lòng tin có là nhờ nghe, còn nghe thì dựa vào lời Đức Kitô”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.

Nếu miệng ngươi tuyên xưng Đức Giêsu là Chúa và lòng ngươi tin rằng Thiên Chúa đã cho Người từ cõi chết sống lại, thì ngươi sẽ được rỗi. Quả thế, tin trong lòng thì sẽ được công chính, tuyên xưng ngoài miệng sẽ được cứu rỗi. Vì Thánh Kinh đã có nói: “Hễ ai tin vào Người thì sẽ không phải hổ thẹn”. Bởi lẽ không có sự phân biệt người Do-thái và Hy-lạp: Vì là cùng một Chúa của mọi người, Ngài rộng rãi đối với tất cả mọi người khẩn xin cùng Ngài. Vì mọi kẻ cầu khẩn Danh Ngài, đều được cứu độ.

Nhưng người ta kêu cầu thế nào được với Đấng mà họ không tin ? Hoặc làm sao họ tin được Đấng họ không nghe nói tới ? Nhưng nghe thế nào được, nếu không có người rao giảng ? Mà rao giảng thế nào được, nếu không được ai sai đi ? Như có lời chép rằng: “Cao quý thay chân những người rao giảng sự bình an, rao giảng tin lành!” Nhưng không phải mọi người đều suy phục Tin Mừng cả đâu. Vì Isaia nói rằng: “Lạy Chúa, nào có ai tin lời chúng con rao giảng ?”

Vậy lòng tin có là nhờ nghe, còn nghe thì dựa vào lời Đức Kitô. Nhưng tôi xin hỏi: Phải chăng họ đã không được nghe đến ? Quả thật, tiếng của những vị đó đã vang dội ra khắp địa cầu, và lời của những đấng ấy được truyền đến tận cùng thế giới.   

Đó là lời Chúa.

 

ĐÁP CA: Tv 18, 2-3. 4-5

A+B=Tiếng chúng đã vang cùng trái đất (c. 5a).

A=Trời xanh tường thuật vinh quang Thiên Chúa, thanh không kể ra sự nghiệp của Người. Ngày này nhắc nhủ cho ngày khác, đêm này truyền tụng cho đêm kia. – Đáp.

B=Đây không phải lời cũng không phải tiếng, mà âm thanh chúng không thể lọt tai. Nhưng tiếng chúng đã vang cùng trái đất, và lời chúng truyền ra khắp cõi địa cầu. – Đáp.

A+B=Tiếng chúng đã vang cùng trái đất (c. 5a).

 

Tin mừng: Mt 4,18-22

18 Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy hai anh em kia, là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, và người anh là ông An-rê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá. 19 Người bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” 20 Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.

21 Đi một quãng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông Dê-bê-đê, là ông Gia-cô-bê và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang cùng với cha là ông Dê-bê-đê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông. 22 Lập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người.