Mến Yêu Hằng Ngày, 5.2.2020

Mến Yêu Hằng Ngày, 5.2.2020

Thứ Tư, CN 4 TN, Mc 6, 1-6

Khi ấy Ðức Giêsu trở về quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. Ðến ngày sabát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: “Bởi đâu ông này được như thế? Ông được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì? Ông không phải là bác thợ, con bà Maria, và anh em của các ông Giacôbê, Gioxê, Giuđa và Simon sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” Và họ vấp ngã vì Người. Ðức Giêsu bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.” Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. Người lấy làm lạ vì họ không tin.

Một vài suy tư từ Tin Mừng

  • Thánh Mác-cô nói: “Chúa Giê-su không thể làm được phép lạ nào tại đó.” Thật không quá khi nói rằng, có những hoàn cảnh chúng ta “đã trói tay Thiên Chúa”. Trong bức tranh của họa sĩ Holman Hant tại nhà thờ chính tòa Thánh Phaolo, ở London vẽ Vị Mục Tử Nhân Lành đứng gõ cửa, cánh cửa này không có then cài. Nhà họa sĩ giải thích rằng cánh cửa tâm hồn chúng ta chỉ có thể được mở từ bên trong. Thiên Chúa không gây sức ép để cửa được mở ra. Quyết định để Chúa đi vào trong tâm hồn mình tùy thuộc vào chính mỗi người chúng ta.
  • Vai trò của đức tin thật quan trọng. Có khi con người không tin, muốn phủ nhận sự hiện hữu của Thiên Chúa, hay phủ nhận lòng thương xót của Ngài, vì họ nghĩ rằng, sự phủ nhận này sẽ giúp tìm ra hướng giải quyết cho những sự dữ. Kết quả là họ rơi vào sự trống rỗng không lối thoát, hoặc sa đà vào những chủ thuyết lệch lạc. Cho nên, cách nào đó, thiếu ánh sáng về lòng thương xót và ơn cứu độ của Thiên Chúa, con người cảm thấy sự hiện hữu của mình thành bất hạnh và vô nghĩa. (Kasper, W., Mercy. The Essence of the Gospel and the Key to Christian Life (New York – Mahwah, 2014).
  • Cần nhìn vào các “dấu chỉ”, nhờ đó thấy được Thiên Chúa vẫn tiếp tục trung thành “viếng thăm và cứu chuộc”những ai ngước nhìn lên Ngài bằng ánh mắt tin tưởng, vì: “Đức tin giúp chúng ta xác tín rằng, Thiên Chúa sẽ không cho phép có sự dữ xảy ra nếu Người không rút được sự lành từ chính sự dữ, bằng những con đường mà chúng ta chỉ biết được trọn vẹn trong đời sống vĩnh cửu.”  (Giáo lý Hội Thánh Công Giáo, số 324.)
  • Xin Chúa củng cố đức tin cho chúng ta. Đức tin chân chính loại trừ ngẫu tượng, bói toán, mê tín dị đoan. Đức tin chân thật là chấp nhận để cho Thiên Chúa biến đổi và canh tân con người chúng ta liên lỉ. Tin vào Chúa Giêsu là mời Ngài vào trong cuộc đời mình, sống gắn bó cùng Ngài trong yêu thương và phục vụ. Tức là trở nên “những người con trong Chúa Con” và được gọi Thiên Chúa là Cha. Tin như thế thì được ơn cứu độ, vì ta đón nhận Vị Thiên Chúa của tình yêu, một tình yêu biến đổi chúng ta từ bên trong.
  • Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin tưởng vào Chúa. Xin Ngài hoàn tất những gì Ngài đã khởi sự nơi con. Ngài dựng nên con có một mục đích, và xin cho mục đích đó được thực thi theo thánh ý Ngài. Với sức mạnh Ngài ban, con có thể chịu đựng được mọi sự. Amen.

Biên dịch: Nhóm Bạn Đường Linh Thao

Some thoughts on today’s scripture

  • St Mark tells us that Jesus “could do no good deed of power there”. Isn’t it extraordinary to think that there are situations where we can “tie God’s hands”. Holman Hunt’s famous painting in St Paul’s Cathedral, London has Jesus the Good Shepherd knocking on a door without a latch. He explained that the door of our heart can only be opened from the inside. With God there is no forcible entry. The decision to admit Him into our hearts is ours.
  • There is a passage at the beginning of John’s Gospel that encapsulates what is said to us about Jesus in today’s Gospel. “He was in the world, and the world came into being through him; yet the world did not know him. He came to what was his own, and his own people did not accept him” (John 1:10-11).
  • Perhaps today’s Gospel invites us to be with Jesus in the profound suffering this must have caused Him. You might then let Jesus be with you in the ways you suffer when people are not sensitive to, or show respect for your dignity as a human being or as a Christian.
  • What kind of reception does Jesus expect when he returns to his hometown? Instead of mixing with strangers or newly-found disciples, he will now be surrounded by people who have known him all his life, who saw him grow from childhood to adulthood, who regard him as one of their own. Does he expect to be feted as a success-story, who has brought honour to his place of origin? Or does he foresee that he will be disowned, treated as an upstart who has risen above his station?
  • The citizens of Nazareth recognise the wisdom of Jesus’ teaching, and accept that he has performed “deeds of power” – yet they reject him! Why? Have you ever seen this dynamic of negativity and cynicism operating in other communities? In church life? In politics? Have you ever been sucked into it yourself?

https://www.sacredspace.ie/node/186287