Ngày 27/5: Thánh Âutinh Cantơbơri, Lễ nhớ tùy chọn

Lễ nhớ tùy chọn

1. Ghi nhận lịch sử – Phụng Vụ

Việc tôn kính thánh Augustin de Cantorbéry chỉ được đưa vào lịch Giáo triều Rôma năm 1882, sau khi tái thành lập hàng Giáo Phẩm Công giáo tại nước Anh (1850). Nhưng tên ngài đã có trong kinh cầu các thánh, sau tên của Grégoire Cả mà ngài cùng chia sẻ tước hiệu vị Tông Đồ của nước Anh.

Người ta không biết gì về cuộc đời của Augustin trước 596, năm người được làm bề trên Đan viện thánh Anđrê ở Coelius, Rôma. Năm 597 Đức Giáo Hoàng Grégoire Cả phái ngài sang rao giảng Tin Mừng cho dân tộc Anglo-Saxon tại Anh, dẫn đầu một nhóm khoảng bốn mươi đan sĩ. Dân tộc này gốc Đức, vẫn còn bán khai và ngoại đạo, đã chiếm lĩnh vùng Đông nam hòn đảo Anh quốc, đuổi người Celte đang sinh sống tại đó sang phía tây (xứ Galles, Cornouailles) hay sang vùng Armorique (Bretagne).

Sau khi được thụ phong giám mục, Augustin lập tòa tại Cantorbéry, trong vương quốc Kent, và được vua Ethelbert tiếp đón nồng hậu. Sau khi cưới Berthe là một thiếu nữ theo Kitô giáo và là con gái của Caribert, vua Paris, vua Ethelbert liền gia nhập Kitô giáo, xin được rửa tội cùng lúc với rất đông quần thần của mình.

Từ Cantorbéry, giám mục Augustin hoạt động rộng khắp nước và tổ chức Giáo hội tại nước Anh. Được sự tư vấn và đồng tình của Đức Giáo Hoàng Grégoire, thánh nhân thiết lập các tòa giám mục tại Luân đôn, York, Rochester. Thật thế, sau khi nhóm đan sĩ thứ hai từ Rôma đến, năm 601, ngài nhận dây Pallium cùng tước hiệu Tổng giám mục tiên khởi của nước Anh. Như thế, Cantorbéry trở nên tòa Tổng giám mục. Tuy nhiên, các giáo sĩ Breton ở miền Tây quá buồn phiền vì bị người Saxon xua đuổi khỏi quê hương của mình, nên đã không hợp tác với thánh nhân.

Thánh Augustin qua đời năm 604 hoặc 605. Thi hài của ngài được mai táng tại Cantorbéry, trong thánh đường hai thánh Tông Đồ Phêrô và Phaolô. Thánh đường này ngày nay mang tên thánh Augustin.

2. Thông điệp và tính thời sự

a. Ước mơ lớn lao của Đức Giáo Hoàng Grégoire Cả là được thấy dân tộc Anglo bán khai và ngoại đạo, được biến đổi thành các “thiên sứ” tức là Kitô hữu, nay đã thành hiện thực nhờ ánh sáng Tin Mừng soi chiếu “trên các dân tộc Anh quốc qua lời giảng dạy của thánh Augustin de Cantorbéry” và các đồng bạn của ngài (lời nguyện).

Mặc dầu không tỏ ra nơi mình một cá tính mạnh mẽ, Augustin de Cantorbéry trung tín hoàn thành sứ vụ rao giảng Tin Mừng và mục tử trong sự hợp tác chặt chẽ với Đức Giáo Hoàng Grégoire. Giáo Hoàng hằng gửi thư để động viên ngài. Người viết: “Nhờ ơn Thiên Chúa toàn năng tác động và nhờ công lao vất vả của hiền huynh, dân Anh đã được ánh sáng đức tin chiếu soi, sau khi đã xua đổi bóng tối lạc lầm…” Đức Giáo Hoàng còn khuyên ngài nên khiêm tốn: “Hiền huynh phải vui mừng vì những phép lạ bên ngoài lôi cuốn tâm hồn người Anh đến ân sủng bên trong; nhưng hiền huynh phải sợ rằng giữa những phép lạ xảy ra, tâm hồn yếu đuối lấy làm tự phụ mà nâng mình lên.”

b. Trong ngày lễ của thánh Augustin, chúng ta cầu xin “cho những kết quả do công khó của người làm ra, tồn tại mãi trong Hội thánh và sinh hoa trái dồi dào” (lời nguyện).

Quả thật, Cantorbéry cũng gợi lại sự rạn nứt xảy ra ở thế kỷ XVI giữa Giáo hội Anh quốc và Hội thánh. Không quên đi chặng đường đã qua trên con đường đại kết, chúng ta hãy tiếp tục cầu xin Chúa “thương ban cho mọi người thuộc mọi đất nước và mọi ngôn ngữ một ngày kia được đoàn tụ quanh bàn tiệc thánh trên Nước Trời” (Kinh Tạ Ơn trong Thánh lễ xin ơn Hòa Giải, số 2).

Enzo Lodi