Thứ Hai Tuần XVIII – Mùa Thường Niên

Bài đọc 1 Gr 28,1-17

Ông Kha-nan-gia, Đức Chúa chẳng hề sai ông, thế mà ông lại làm cho dân này tin vào điều dối trá.

Bài trích sách ngôn sứ Giê-rê-mi-a.

1 Một ngày trong tháng năm, năm thứ tư triều Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, ngôn sứ Kha-nan-gia, con ông Át-dua, người Ghíp-ôn, nói với ông Giê-rê-mi-a trong Nhà Đức Chúa, trước mặt các tư tế và toàn dân rằng : 2 “Đức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Ta sẽ bẻ gãy ách của vua Ba-by-lon. 3 Còn hai năm nữa, Ta sẽ đem về nơi này mọi đồ dùng trong Nhà Đức Chúa, mà Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã lấy ra khỏi nơi này đưa sang Ba-by-lon. 4 Cả Giơ-khon-gia, con của Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa và tất cả những người Giu-đa bị lưu đày sang Ba-by-lon, chính Ta sẽ dẫn chúng về nơi đây, – sấm ngôn của Đức Chúa -, vì Ta bẻ gãy ách của vua Ba-by-lon !”

5 Bấy giờ ngôn sứ Giê-rê-mi-a trả lời ngôn sứ Kha-nan-gia trước mặt các tư tế và toàn dân đang đứng trong Nhà Đức Chúa. 6 Ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói : “A-men ! Ước gì Đức Chúa làm như thế ! Ước gì Người thực hiện các điều ông vừa tuyên sấm, và đưa các đồ dùng trong Nhà Đức Chúa cũng như tất cả những người lưu đày từ Ba-by-lon trở lại nơi này. 7 Nhưng xin ông lưu ý đến lời tôi sắp nói cho ông và cho toàn dân nghe đây : 8 Các ngôn sứ có trước tôi và ông từ ngàn xưa đã tuyên sấm về nhiều xứ sở và vương quốc hùng mạnh, là sẽ có chiến tranh, tai ương và ôn dịch ; 9 còn ngôn sứ nào tuyên sấm có bình an, thì chỉ khi nào lời ngôn sứ ấy ứng nghiệm, ông mới được nhìn nhận là ngôn sứ được Đức Chúa thật sự sai đến !”

10 Bấy giờ ngôn sứ Kha-nan-gia tháo cái gông ra khỏi cổ ngôn sứ Giê-rê-mi-a và bẻ gãy. 11 Rồi ông Kha-nan-gia nói trước mặt toàn dân rằng : “Đức Chúa phán như sau : Cũng giống như thế này, hai năm nữa, Ta sẽ bẻ gãy cái ách của Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, không còn để nó đè trên cổ mọi dân tộc.” Sau đó ngôn sứ Giê-rê-mi-a bỏ đi.

12 Nhưng, sau khi ngôn sứ Kha-nan-gia bẻ gãy cái gông mà ông đã tháo ra khỏi cổ ngôn sứ Giê-rê-mi-a, có lời Đức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a rằng : 13 “Hãy đi nói với Kha-nan-gia : Đức Chúa phán như sau : Ngươi đã bẻ gãy những cái gông bằng gỗ, thì hãy làm những cái gông bằng sắt thế vào ! 14 Quả thật, Đức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Ta sẽ quàng một cái ách bằng sắt vào cổ tất cả các dân tộc này, khiến chúng phải làm tôi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, và chúng sẽ làm tôi nó. Ngay cả những giống vật ngoài đồng, Ta cũng trao cho nó.”

15 Khi ấy, ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói với ngôn sứ Kha-nan-gia : “Ông Kha-nan-gia, hãy nghe đây, Đức Chúa chẳng hề sai ông, thế mà ông lại làm cho dân này tin vào điều dối trá. 16 Bởi thế, Đức Chúa phán như sau : Này, Ta sẽ bứng ngươi ra khỏi mặt đất : Ngay năm nay, ngươi sẽ phải chết vì ngươi đã hô hào nổi loạn chống Đức Chúa.”17 Ngôn sứ Kha-nan-gia đã chết vào tháng bảy năm ấy.

Đáp ca

Đ.Lạy Chúa, thánh chỉ Ngài, xin dạy cho con.

29Xin giúp con tránh đường xảo trá
và thương ban cho con luật pháp Ngài.43Xin đừng cất khỏi miệng con lời chân lý,
vì quyết định của Ngài, con vẫn cậy trông.

Đ.Lạy Chúa, thánh chỉ Ngài, xin dạy cho con.

79Kẻ kính sợ Ngài, kẻ am tường thánh ý,
mong sao họ quay về với con.80Xin cho con hết lòng tuân theo thánh chỉ,
để con khỏi nhục nhã ê chề.

Đ.Lạy Chúa, thánh chỉ Ngài, xin dạy cho con.

95Bọn gian ác rình hãm hại con,
thánh ý Ngài, con chú tâm suy gẫm.102Con chẳng lìa xa điều Ngài quyết định,
bởi chính Ngài chỉ giáo cho con.

Đ.Lạy Chúa, thánh chỉ Ngài, xin dạy cho con.

Tung hô Tin Mừng Mt 4,4b

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Mt 14,13-21

Ngước mắt lên trời, Đức Giê-su dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ, còn các môn đệ trao cho dân chúng.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

13 Khi ấy, được tin ông Gio-an Tẩy Giả chết, Đức Giê-su xuống thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Người. 14 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.

15 Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người : “Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn.” 16 Đức Giê-su bảo : “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn.” 17 Các ông đáp : “Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá !” 18 Người bảo : “Đem lại đây cho Thầy !” 19 Sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông. 20 Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy. 21 Số người ăn khoảng chừng năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con.

Suy niệm 1: Phê-rô Mai Viết Thắng

Tin mừng hôm nay, thánh Mát-thêu thuật lại việc Chúa Giêsu làm phép lạ hoá bánh ra nhiều để nuôi đám đông dân chúng, khi dân chúng đã theo Chúa để được Người dạy dỗ và chữa lành các bệnh tật cho họ.

Tình thương của Chúa không chỉ thể hiện qua việc nuôi dưỡng họ bằng lương thực thiêng liêng, nghĩa là nuôi dưỡng họ bằng lời hằng sống, nhưng Người còn làm phép lạ hoá bánh ra nhiều để cứu họ thoát khỏi cơn đói khát về đời sống thể xác.

Đứng trước đám đông, các tông đồ hoảng sợ vì không biết lấy đâu ra bánh để nuôi cả ngàn người ăn như vậy. Đây là một việc làm vượt quá khả năng của các ông, các ông đã tìm cách thoái thác trách nhiệm, nên đã nói với Chúa: “nơi đây hoang vắng và giờ đã khá muộn, xin Thầy giải tán dân chúng về, để họ vào thôn xóm, làng mạc xung quanh mà mua gì ăn”.

Nhưng Chúa đã nói với các ông: “thì chính anh em hãy cho họ ăn đi”. Các ông đáp: “ở đây chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá”. Người bảo: “đem lại đây cho Thầy”, rồi Người ngước mắt lên trời dâng lời chúc tụng và bẻ ra trao cho môn đệ và môn đệ trao cho đám đông và ai nấy đều được ăn no nê.

Khi nghe trình thuật phép lạ hoá bánh, chúng ta nhận thấy lòng thương của Chúa vượt qua tất cả mọi khó khăn, mọi rào cản. Người chỉ cần tình liên đới trong mối hiệp thông bác ái yêu thương thì mọi sự sẽ được tháo gỡ và Chúa muốn sự cộng tác của các ông chứ không phải tình thương nơi môi miệng.

Ngay lúc đó, các ông cho Chúa biết, ở đó có năm cái bánh và hai con cá, đó là sự cộng tác nhỏ nhoi của các ông. Nhưng Chúa không chê và cũng chính nhờ sự cộng tác đó mà phép lạ đã được thực hiện.

Xin Chúa cho mỗi người chúng ta hãy ý thức: Đừng vô cảm trước những đau khổ, đói khát của người khác. Hãy thực hiện theo Kinh Mười bốn mối: cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống… để nhờ thi hành đức bác ái đó, ta sẽ làm vơi đi những cảnh đời bất hạnh của những người sống bên cạnh chúng ta, đồng thời biết chia sẻ lời Chúa cho những người đang đói khát về đời sống thiêng liêng. Amen.

Suy niệm 2: Lm. Đaminh Nguyễn Văn Tiến

Đem lại đây cho Thầy.” (Mt 14,17)

Một đám đông dân chúng đi theo Chúa Giêsu đến quên cả thời gian, quên cả ăn. Chúa đã chạnh lòng thương họ. Vì thế khi các môn đệ muốn giải tán đám đông thì Chúa lại bảo họ không cần phải đi đâu cả. Ngài đã yêu cầu các môn đệ một việc không thể tưởng tượng nổi: cho hơn 5000 người ăn, ở một nơi hoang vắng, dù chỉ có vỏn vẹn 5 cái bánh và 2 con cá. Chúa Giê-su muốn các ông nhận ra rằng: Để làm được điều đó, các ông không cần phải chia nhau chạy đi tìm đồ ăn, việc cần làm là đem tất cả những gì các ông có cho Chúa Giêsu, và để Chúa biến đổi chúng. Các ông không làm bằng khả năng của mình mà là cộng tác với ơn của Chúa, và để Chúa làm việc.

Lạy Chúa, con vẫn rất nhiều lần than thở về sự khó khăn trong cuộc sống. Tại sao lại có quá nhiều thử thách vượt quá sức của con. Xin giúp con luôn nhớ rằng điều con cần làm trước hết là dâng những gì con có cho Chúa; để con không làm việc bằng sức lực của mình nhưng làm cùng với Chúa và nhờ Chúa. Amen.