Ngày 16/6: Thánh Vinh-sơn Tương – Giáo hữu, tử đạo Việt Nam

Chân phúc Vi-xen-tê Tương, một trong sáu vị chân phúc là hiển danh xứ Ngọc Cục là quê hương các ngài, cũng là nơi phải tàn phá bách hại nhất trong thời cấm cách.

Ông là một kỳ mục khá giả có tiếng trong làng, nhiệt thành, đạo đức.

Ngày 14-9-1861, quan phủ Xuân Trường đem quân về vây làng bắt người có đạo khoá quá. Những người bất tuân sẽ phải tù và phát lưu.

Trong số các người không chịu bỏ đạo có ông Vi-xen-tê Tương, Đa-minh Nhi, An-rê Tường, Đa-minh Nguyên. Các ông phải giải về phủ, giam trong trại quản thúc, chịu biết bao cực hình, nhưng các ông thà chết quyết giữ vững Đức Tin. Sau thời gian cấm là thời phát lưu. Gần một năm trời, hết nơi này đến nơi kia, phải chửi bới sỉ nhục, hành hạ do lương dân, do lính tráng, những cơn cám dỗ làm tâm hồn như bị xâu xé. Nhưng với ơn Chúa phù giúp, các ông nâng đỡ an ủi nhau chịu khó vì danh Chúa. Có lần các ông phải cho tiền những người ngạo ngược, xin họ đừng nói xúc phạm đến Chúa.

Ông Vi-xen-tê Tương và các bạn phải tra tấn ở trước cửa đình làng Cốc, bị đòn vọt, kìm kẹp, các ông vẫn không ngừng tuyên xưng Đức Tin trước mặt quan tòa, quan tức giận ra một hình phạt dã man: Các ông phải ngồi xổm, hai tay đặt xuống khuỷu chân, rồi trói chặt hai cổ tay ghì lại trước cổ chân không cử động nhúc nhích được, cứ ngồi thế giữa trời nắng như thiêu cho đến tối. Nhưng đoàn chiến sĩ của Chúa Kitô không nao núng, thân xác bị sức nóng mặt trời thiêu đốt, nhưng tâm hồn lại được thêm lửa mến Chúa.

Những kỳ mục làng Cốc thấy các ông là những người có địa vị trong làng khổ sở, tỏ lòng thương hại, khuyên ông Vi-xen-tê Tương và các bạn ông bước qua thập giá, rồi về sống yên vui với gia đình xóm làng. Các ông cám ơn họ, nhưng cương quyết không chối Chúa.

Ông Tương và các bạn phải tra tấn nhiều lần, các quan tưởng để các ông chịu khổ nhiều, các ông sẽ nản lòng, nhưng trái lại, Đức Tin của các ông càng được tôi luyện, càng trở nên vững chắc mà không một mưu mô xảo quyệt nào có thể lay chuyển nổi.

Các quan đành phải khép án ông Tương và các bạn phải trảm quyết.

Chiều ngày 16-6-1862, ngày thi hành án, các ông vui vẻ tiến ra pháp trường làng Cốc. Ở đây bốn cọc đã đóng sẵn, các ông quỳ cầu nguyện ngay trước cọc của mình, các ông cám ơn Chúa đã ban phúc rất trọng đợi chờ từ lâu, đưa mắt nhìn chung quanh từ giã mọi người. Lý hình trói các ông vào cọc. Sau hồi chiêng lệnh, các ông phải chém cùng một lúc, đầu rơi, linh hồn các ông bay về hưởng phúc vô cùng với Đấng đã hứa nước thiên đàng cho những người chịu bách hại vì đạo.

Thi hài ông Vi-xen-tê Tương được đưa về an táng ở nhà thờ Ngọc Cục.

Ngày 29-4-1951, Đức Thánh Cha Pi-ô XII đã phong chân phúc cho ông Vi-xen-tê Tương lên bậc chân phúc và Đức Thánh Cha Gio-an Phao-lô II tôn ông lên bậc hiển thánh ngày 19-6-1988.

Đức Hồng Y Giu-se Ma-ri-a Trịnh Văn Căn