Ngày 19/12: Thánh Stê-pha-nô Nguyễn Văn Vinh

Ông Tê-pha-nô Nguyễn Văn Vinh sinh năm 1814 ở làng Bồ Trang tỉnh Thái Bình cùng quê với hai ông Au-gu-ti-nô Nguyễn Văn Mới và Đa-minh Nguyễn Văn Đệ. Ông đến họ Kẻ Mốt là xã Đức Trai làm thuê, làm mướn kiếm ăn. Ông hiền lành chịu khó làm các việc bậc mình.

 

Người thanh niên dũng cảm

Khi quan đến vây làng và bắt được Cha Tự thì ông Vinh phải ra điểm mục với dân làng. Quan tra hỏi và bắt ông bước qua ảnh, ông cương quyết từ chối, nhiều người có đạo vì sợ đã khóa quá và cố dỗ dành ông theo gương họ để khỏi chết, nhưng người thanh niên dũng cảm này vững như núi đá trước trận cuồng phong, không nao núng lại mạnh bạo tuyên xưng đức tin, đưa các lý lẽ đơn sơ chứng minh đạo Chúa là đạo thật và thà chết chẳng thà dám khóa quá.

Ông bị giải về Bắc Ninh cùng với Cha Phê-rô Tự, hai Thày Mận, Úy và hai ông Mới, Đệ. Ông ra đi vui vẻ, bằng lòng chịu khó vì đạo và hân hoan vì mình được Chúa ban cho ơn rất cao trọng.

Công đường tỉnh Bắc Ninh

Ông cùng các bạn phải ra công đường nhiều lần, dù các quan tra khảo, đánh đòn thế nào thì ông chỉ đáp một câu ngắn gọn này: “Thà chết chẳng thà xuất giáo”. Các quan bắt ông khóa quá, ông lặng lẽ tiến về phía Thánh giá và khi đến nơi, ông quỳ gối hôn kính sốt sắng.

Ông bị giam tù lâu ngày lâu tháng như các bạn và cũng như các bạn ông vững vàng tuyên xưng Đức Tin quyết dùng mạng sống mình vì yêu Chúa Ki-tô. Trước khi lĩnh triều thiên tử đạo vinh quang, ông được khấn dòng Ba Thánh Đa-minh.

Ngày 19-12-1839 ông và bốn ông Mạn, Úy, Mới, Đệ phải xử giảo ở pháp trường Cô Mê – Bắc Ninh. Ông mới 25 tuổi.

Đức Thánh Cha Lê-ô XIII đã phong chân phúc cho ông Tê-pha-nô Vinh ngày 27-5-1900. Đức Thánh Cha Gio-an Phao-lô II phong hiển thánh cho ông ngày 19-6-1988.

Đức Hồng Y Giu-se Ma-ri-a Trịnh Văn Căn