Thứ Sáu Tuần XVII – Mùa Thường Niên
BÀI ĐỌC I : Gr 26, 1-9
“Toàn thể dân chúng tập họp trước Thiên Chúa”.
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Khi Gioakim, con của Giosia vua nước Giuđa mới lên cai trị, thì Chúa phán rằng: “Ðây Chúa phán: Ngươi hãy đứng giữa tiền đàng đền thờ Chúa, và bảo mọi thành phố nước Giuđa đến thờ lạy trong đền thờ Chúa, hãy nói cho họ biết tất cả những lời Ta truyền cho ngươi nói với họ: ngươi chớ bớt một lời; may ra ai nấy nghe mà trở lại, và bỏ đàng tội lỗi của mình, mong Ta hối tiếc tai hoạ Ta định giáng xuống họ, vì sự gian ác họ ưa thích. Và ngươi hãy bảo họ rằng: Ðây Chúa phán: Nếu các ngươi không nghe Ta để bước đi trong lề luật Ta đã ban cho các ngươi, để nghe lời các tiên tri tôi tớ Ta mà ban đêm Ta chỗi dậy và điều động sai đến các ngươi, và các ngươi không nghe, thì Ta sẽ để đền thờ này như Silô, sẽ khiến thành này bị hết thảy các dân trên địa cầu nguyền rủa”.
Các tư tế, các tiên tri, toàn dân đều nghe Giêrêmia nói những lời ấy trong đền thờ Chúa. Khi Giêrêmia nói hết những lời Chúa truyền cho ông nói với toàn dân, thì các tư tế, các tiên tri, và toàn dân bắt ông và nói rằng: “Ngươi phải chết! Tại sao ngươi nhân danh Thiên Chúa mà nói tiên tri rằng: ‘Ðền thờ này sẽ như Silô, thành này sẽ hoang vu không ai cư ngụ’?” Và toàn dân tập họp phản đối Giêrêmia trong đền thờ Chúa.
Ðó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 68, 5. 8-10. 14
Ðáp: Lạy Chúa, xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi (c. 14c).
Xướng: Những kẻ thù ghét con vô cớ, chúng nhiều hơn số tóc trên đầu con. Chúng thực là mạnh thế hơn con, những con người phản hại con trái lẽ: điều mà con không lấy, con cũng phải đền ư?
Xướng: Sở dĩ vì Chúa mà con chịu nhục, và thẹn thò làm nhơ nhuốc mặt con. Con bị những người anh em coi như khách lạ, bị những người cùng con một mẹ xem như kẻ ngoại lai. Sự nhiệt tâm lo việc nhà Chúa khiến con mòn mỏi; điều tủi nhục người ta nhục mạ Chúa đổ trên mình con.
Xướng: Nhưng lạy Chúa, con dâng lời nguyện cầu lên Chúa con. Ôi Thiên Chúa, đây là lúc biểu lộ tình thương. Xin nhậm lời con theo lượng cả đức từ bi, theo ơn phù trợ trung thành của Chúa.
Tin mừng: Mt 13, 54-58
54 Người về quê, giảng dạy dân chúng trong hội đường của họ, khiến họ sửng sốt và nói: “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế ? 55 Ông không phải là con bác thợ sao ? Mẹ của ông không phải là bà Ma-ri-a; anh em của ông không phải là các ông Gia-cô-bê, Giô-xếp, Si-môn và Giu-đa sao ? 56 Và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với chúng ta sao ? Vậy bởi đâu ông ta được như thế ?”
57 Và họ vấp ngã vì Người. Nhưng Đức Giê-su bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi”. 58Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin.
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Chúa Giêsu là Thiên Chúa làm người. Ngài đến với chúng ta trong những cái tầm thường và bất ngờ nhất của cuộc sống. Muốn nhận ra Chúa, chúng ta cần có ánh sáng của niềm tin.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, những kẻ đồng hương đã khước từ Chúa vì họ chỉ nhìn Chúa bằng con mắt tự nhiên. Họ thiếu lòng tin. Vâng, con người tự nhiên là thế đó. Với lối nhìn hẹp hòi, con thường đánh giá người khác qua dáng vẻ bề ngoài, qua tiền bạc, nghề nghiệp, học lực… mà không nhìn thấy giá trị thật bên trong con người họ. Hoặc đối với những người thân, con thường đánh giá thấp, vì con sống theo kiểu “gần chùa gọi Bụt bằng anh”. Và nhiều lúc có thể con đã đánh giá chính Chúa như vậy.
Lạy Chúa Giêsu, xin mở mắt đức tin cho con để con nhận ra Chúa nơi vẻ bề ngoài khiêm tốn của bí tích Thánh Thể và của Giáo Hội. Xin Chúa mở mắt đức tin cho con, để con có thể nhìn thấy Chúa nơi những người tầm thường nhất. Cũng như những người Na-da-rét, nhiều lúc con đâu ngờ rằng “con người tầm thường” ấy lại là chính Con Thiên Chúa làm người.
Xin Chúa mở mắt đức tin cho con để con nhận biết Chúa vẫn hiện diện với con trong những bất hạnh của cuộc sống. Những khi con gặp rủi ro, những lần con thiếu may mắn, Chúa cùng chia sẻ niềm đau với con. Chính trong những hoàn cảnh éo le ấy, Chúa đến với con thật bất ngờ. Xin Chúa giúp con biết khám phá bóng dáng Chúa trong cuộc đời bình thường, biết lắng nghe tiếng Chúa trong thinh lặng, biết nhìn thấy Chúa nơi bất cứ ai và biết sống với Chúa trong cảnh đen tối nhất của cuộc đời. Amen.
Ghi nhớ: “Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc ư ? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy ?”
Suy niệm 2: Phê-rô Mai Viết Thắng
Tin mừng hôm nay, thánh Mát-thêu thuật lại việc Chúa Giêsu về quê hương và giảng dạy trong hội đường. Khi nghe Chúa giảng dạy, dân chúng ngạc nhiên về sự khôn ngoan của Chúa. Nhưng ngay sau đó, họ chuyển từ thái độ ngạc nhiên sang thái độ coi thường. Vì họ khẳng định rằng; họ biết rõ lai lịch, gốc tích của Chúa. Nên họ cho rằng Ngài cũng chỉ là một người bình thường như họ mà thôi, chứ không phải là Đấng Thiên Sai.
Nếu chỉ nhìn bề ngoài mà đánh giá một con người, e rằng đó là một cái nhìn phiến diện và mang đầy khiếm khuyết. Người Do-thái quả quyết rằng: họ biết rõ lai lịch, gốc tích của Chúa. Nhưng cái biết của họ là một cái biết phiến diện, khiếm khuyết. Họ chỉ nhìn thấy nguồn gốc nhân loại của Chúa mà không nhìn thấy nguồn gốc thần linh của Ngài.
Thiên Chúa hoá thân để gần gũi con người, mong muốn chia sẻ thân phận với con người và để cứu vớt họ. Nhưng đáng tiếc là người Do-thái quá tự cao, quá tự hào về sự hiểu biết của họ, nên họ rơi vào tình trạng kiêu căng, tự mãn, không nhận ra Chúa và sứ mệnh cứu thế của Ngài.
Vì không nhận ra Ngài là Đấng Thiên sai, nên họ đã chuyển từ thái độ ngạc nhiên sang thái độ coi thường. Nên Chúa mới nói: “ngôn sứ có bị rẻ rúng thì cũng chỉ tại chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi”. Xin Chúa cho mỗi người chúng ta đừng bao giờ căn cứ bề ngoài mà đánh giá người khác. Hãy nhìn người khác với một cái nhìn siêu nhiên, một cái nhìn đức tin. Như thế, ta sẽ nhìn thấy Chúa trong họ và họ chính là hình ảnh của Thiên Chúa và là anh em của chúng ta.
Cũng đừng bao giờ tỏ thái độ “quen quá hoá nhàm”, “gần chùa gọi Bụt bằng anh” mà coi thường người khác, coi thường chính người thân trong gia đình mình hay coi thường các đấng bậc mà Chúa gửi đến phục vụ chúng ta. Amen.
Suy niệm 3: Tôma Đào Huy Phong CRM
Tin Mừng hôm nay kể lại cuộc về thăm quê hương của Đức Giêsu. Ngài vào hội đường, đọc sách và giảng thuyết như một người có uy quyền. nhưng họ vẫn tỏ ra nghi ngờ coi thường Ngài. Chúa Giêsu vẫn âm thầm kiên nhẫn vui vẻ nhỏ nhẹ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng thì cũng là ở chính quê hương mình”.
Số phận của Chúa Giêsu cũng không khác gì những ngôn sứ khi xưa. Người sẽ phải gánh chịu những phản ứng của người đời, bị từ chối, ganh ghét và bị sát hại. Giáo hội, hiện thân của Chúa ở trần gian cũng phải chịu số phận như Chúa. Giáo hội đã nỗ lực rất nhiều với công tác truyền giáo để trở thành dấu của tình thương Thiên Chúa cho nhiều người, nhưng thực tế hạt giống Tin Mừng lại thiếu điều kiện để nảy mầm và đơm bông kết trái. Là Kitô hữu, chắc chắn chúng ta cũng không thể ra ngoài số phận với thầy Giêsu. Bởi thế có những khinh chê, xem thường, thiếu tôn trọng nơi những người thân quen, thì chúng ta cũng không lạ gì, không tỏ ra buồn chán thất vọng, buông xuôi, vì thầy Giêsu đã đi bước trước, và chúng ta cũng cùng đi con đường thầy đã đi.
Lạy Chúa! Xin cho con luôn biết đón nhận mọi trái ý, coi thường của bất cứ ai trên hành trình truyền giáo. Bởi vì chấp nhận được như thế là con được trở nên giống Chúa hơn. Amen.