Suy niệm Tin Mừng Chúa nhật II mùa vọng

HIÊM NHƯỜNG MỞ ĐƯỜNG CHÚA ĐẾN

Cuộc sống có nhiều loại đường khác nhau nhưng đều chung đặc điểm là để kết nối gặp gỡ. Thế nhưng, nhiều khi không kết nối gặp gỡ được vì đường bị kẹt, bị tắc, bị nghẽn khiến người ta “bó tay, bó chân”. Lời Chúa tuần này mời gọi dọn đường mở lối để người đến với nhau và đến với Chúa. Mở đường nhờ khiêm nhường.

  1. Sám hối đổi đời.Gioan kêu gọi sám hối, người ta đến thú tội và chịu phép rửa. Trong đời người ta thường phạm tội rồi giấu tội, chối tội, chạy tội, đổ tội, chứ ít khi nhận tội. Thế nên rất cần có lòng khiêm nhường nhận mình là kẻ có tội như lời kinh thường đọc: “Lỗi tại tôi. Lỗi tại tôi mọi đàng. Khiêm nhường nhận mình có tội, chạy đến xin Chúa thứ tha, rồi làm lại cuộc đời.
  2. Đặt Chúa lên trên.Gioan rao giảng Chúa là Đấng quyền thế sắp đến, ông không đáng cúi xuống cởi dép cho Người. Lời rao giảng và lối sống của Gioan là bài học mọi người noi theo, đó là khiêm nhường đặt Chúa lên trên đời mình. Mẹ Maria cũng khiêm nhường đón Chúa đến làm chủ đời mình. Khiêm nhường giúp con người dễ dàng mở lòng đón Chúa và đón nhau vào đời mình.
  3. Đường đường chính chính.Ngôn sứ Isaia đã kêu gọi: Hãy dọn đường mở lối cho Đức Chúa. Mọi thung lũng phải lấp cho đầy, mọi núi đồi phải bạt cho thấp. Những hình ảnh này thường được hiểu: núi đồi cao của kiêu căng tự đắc, thung lũng sâu của tham lam thù ghét. Tuy nhiên, hình ảnh tương phản núi cao và lũng sâu còn diễn tả sự bất công xã hội tạo nên cách biệt giàu nghèo, quyền lợi một trời một vực. Những núi đồi và thung lũng của đời sống luân lý và xã hội ngăn người ta đến với nhau và với Chúa. Cần khiêm nhường để bớt kiêu ngạo, khiêm nhường để thanh thoát sẻ chia, để sống đường đường chính chính.

Khiêm nhường là nền tảng mọi nhân đức. Khiêm nhường là nền đường, là con đường để Chúa đến với con người và con người đến với nhau. Amen.

Lm. Đaminh Nguyễn Xuân Trường