Ngày 34: Xuất hành 4,1-17 – Ông Mô-sê làm dấu lạ

Ngày 34 – Ông Mô-sê làm dấu lạ

Xuất hành 4,1-17

Ông Mô-sê đáp : “Họ sẽ không tin con đâu, họ sẽ không nghe lời con, vì họ sẽ nói : ĐỨC CHÚA chẳng có hiện ra với ông.” ĐỨC CHÚA phán với ông : “Tay ngươi cầm cái gì đó ?” Ông đáp : “Thưa một cây gậy.” Người phán : “Vất nó xuống đất đi !” Ông Mô-sê vất nó xuống đất, và nó hoá ra con rắn. Ông Mô-sê liền chạy trốn. ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : “Hãy giơ tay nắm lấy đuôi nó !” –Ông giơ tay bắt lấy nó và nó lại hoá thành cây gậy trong tay ông.– “Ấy là để họ tin rằng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông họ, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp, đã hiện ra với ngươi.”

ĐỨC CHÚA còn phán với ông : “Hãy luồn tay vào ngực ngươi !” Ông luồn tay vào ngực, rồi rút tay ra. Và này tay ông bị phong, trắng như tuyết. Người phán : “Hãy lại cho tay vào ngực ngươi !” –Ông lại cho tay vào ngực, rồi rút ra khỏi ngực. Thì này tay ông trở lại như da thịt của ông.- “Như thế, nếu họ không tin ngươi và không hiểu ý nghĩa của dấu thứ nhất, thì họ sẽ tin dấu thứ hai. Mà nếu họ cũng không tin cả hai dấu ấy và không nghe tiếng ngươi, thì ngươi sẽ lấy nước sông Nin mà đổ trên đất khô. Nước ngươi đã lấy dưới sông Nin sẽ hoá thành máu trên đất khô.”

Ông Mô-sê thưa với ĐỨC CHÚA : “Lạy Chúa, xin xá lỗi cho con, từ hồi nào đến giờ, ngay cả từ lúc Chúa ban lời cho tôi tớ Ngài, con không phải là kẻ có tài ăn nói, vì con cứng miệng cứng lưỡi.” ĐỨC CHÚA phán : “Ai cho con người có mồm có miệng ? Ai làm cho nó phải câm phải điếc, cho mắt nó sáng hay phải mù loà ? Há chẳng phải là Ta, ĐỨC CHÚA, đó sao ? Vậy bây giờ ngươi hãy đi, chính Ta sẽ ngự nơi miệng ngươi, và Ta sẽ chỉ cho ngươi phải nói những gì.”

Ông thưa : “Lạy Chúa, xin xá lỗi cho con, xin Chúa sai ai làm môi giới thì sai.” ĐỨC CHÚA nổi giận với ông Mô-sê ; Người phán : “Nào chẳng có A-ha-ron, anh ngươi, là người Lê-vi đó sao ? Ta biết : nó ăn nói được lắm ; hơn nữa, kìa nó ra đón ngươi, và khi thấy ngươi, lòng nó sẽ hoan hỷ. Ngươi sẽ nói với anh ngươi và đặt lời lẽ vào miệng nó. Chính Ta sẽ ngự nơi miệng ngươi và nơi miệng nó. Ta sẽ chỉ cho các ngươi những gì các ngươi phải làm. Chính anh ngươi sẽ thay ngươi mà nói với dân. Chính nó sẽ là miệng của ngươi ; còn ngươi, ngươi sẽ là một vị thần đối với nó. Cây gậy này, ngươi hãy cầm lấy trong tay ; ngươi sẽ dùng nó mà làm các dấu lạ.”