Thứ Bảy Tuần V Thường Niên
Đức Chúa là Thiên Chúa đuổi con người ra khỏi vườn Ê-đen để cày cấy đất đai.
Bài trích sách Sáng thế.
9 Sau khi con người ăn trái cây, Đức Chúa là Thiên Chúa gọi con người và hỏi : “Ngươi ở đâu ?” 10 Con người thưa : “Con nghe thấy tiếng Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên con lẩn trốn.” 11 Đức Chúa là Thiên Chúa hỏi : “Ai đã cho ngươi biết là ngươi trần truồng ? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi ăn không ?” 12 Con người thưa : “Người đàn bà Ngài cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn.” 13 Đức Chúa là Thiên Chúa hỏi người đàn bà : “Ngươi đã làm gì thế ?” Người đàn bà thưa : “Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn.” 14 Đức Chúa là Thiên Chúa phán với con rắn :
“Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất
trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú.
Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi.
15Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà,
giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy ;
dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.”
16 Với người đàn bà, Chúa phán :
“Ta sẽ làm cho ngươi phải cực nhọc thật nhiều khi thai nghén ;
ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh con.
Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi,
và nó sẽ thống trị ngươi.”
17 Với con người, Chúa phán : “Vì ngươi đã nghe lời vợ và ăn trái cây mà Ta đã truyền cho ngươi rằng : ‘Ngươi đừng ăn’,
nên đất đai bị nguyền rủa vì ngươi ;
ngươi sẽ phải cực nhọc mọi ngày trong đời ngươi,
mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra.
18Đất đai sẽ trổ sinh gai góc cho ngươi,
ngươi sẽ ăn cỏ ngoài đồng.
19Ngươi sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có bánh ăn,
cho đến khi trở về với đất, vì từ đất, ngươi đã được lấy ra.
Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về với bụi đất.”
20 Con người đặt tên cho vợ là E-và, vì bà là mẹ của chúng sinh. 21 Đức Chúa là Thiên Chúa làm cho con người và vợ con người những chiếc áo bằng da và mặc cho họ. 22 Đức Chúa là Thiên Chúa nói : “Này con người đã trở thành như một kẻ trong chúng ta, biết điều thiện điều ác. Bây giờ, đừng để nó giơ tay hái cả trái cây trường sinh mà ăn và được sống mãi.” 23 Đức Chúa là Thiên Chúa đuổi con người ra khỏi vườn Ê-đen để cày cấy đất đai, từ đó con người đã được lấy ra. 24 Người trục xuất con người ; và ở phía đông vườn Ê-đen, Người đặt các thần hộ giá với lưỡi gươm sáng loé, để canh giữ đường đến cây trường sinh.
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
2Ngay cả khi đồi núi chưa được dựng nên,
địa cầu và vũ trụ chưa được tạo thành,
Ngài vẫn là Thiên Chúa,
từ muôn thuở cho đến muôn đời.
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
3Chúa bắt phàm nhân trở về cát bụi,
Ngài phán bảo : “Hỡi người trần thế, trở về cát bụi đi !”4Ngàn năm Chúa kể là gì,
tựa hôm qua đã qua đi mất rồi,
khác nào một trống canh thôi !
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
5Ngài cuốn đi, chúng chỉ là giấc mộng,
như cỏ đồng trổi mọc ban mai,6nở hoa vươn mạnh sớm ngày,
chiều về ủ rũ tàn phai chẳng còn.
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
12Xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống,
ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan.13Lạy Chúa, xin trở lại ! Ngài đợi đến bao giờ ?
Xin chạnh lòng thương xót những tôi tớ Ngài đây.
Đ.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ,
Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra. Ha-lê-lui-a.
Đám đông đã ăn và được no nê.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
1 Trong những ngày ấy, có rất đông dân chúng, và họ không có gì ăn, nên Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói : 2 “Thầy chạnh lòng thương dân chúng, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn ! 3 Nếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường. Trong số đó, lại có những người ở xa đến.” 4 Các môn đệ thưa Người : “Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no ?” 5 Người hỏi các ông : “Anh em có mấy chiếc bánh ?” Các ông đáp : “Thưa có bảy chiếc.” 6 Người truyền cho họ ngồi xuống đất. Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra. Và các ông đã dọn ra cho dân chúng. 7 Các ông cũng có mấy con cá nhỏ. Người đọc lời chúc tụng, rồi bảo các ông dọn luôn cá nữa. 8 Dân chúng đã ăn và được no nê. Người ta nhặt lấy những mẩu bánh còn thừa : bảy giỏ ! 9 Số người ăn độ chừng bốn ngàn người. Người giải tán họ. 10 Lập tức, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ và đến miền Đan-ma-nu-tha.
Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)
Sứ điệp: Chúa Giêsu làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi dân, vì Ngài chạnh lòng thương xót họ. Người Kitô hữu cũng có trách nhiệm cộng tác với Chúa Giêsu để nuôi sống nhân loại.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con dâng lời cảm tạ Chúa đã nuôi con mỗi ngày. Cơm gạo con ăn hàng ngày là ơn Chúa ban. Không những Chúa nuôi con phần xác mà Chúa còn dưỡng nuôi tâm hồn con bằng bánh Lời Chúa và bánh Thánh Thể.
Lạy Chúa, ngày xưa đứng trước đám đông dân chúng mệt lử, vì đói khát, các môn đệ biết rằng phải cứu giúp họ. Thế nhưng các ngài không có khả năng, không đủ phương tiện. Hôm nay, Chúa cũng sai con đến với người khác với hai bàn tay trắng. Con biết mình rất hạn chế khả năng và hạn hẹp lòng quảng đại. Tuy nhiên, với tất cả cố gắng và thiện chí, con đóng góp một mẩu bánh nhỏ. Phần còn lại, con tin Chúa sẽ lo liệu. Con chỉ có một mẩu bánh nhỏ như một lời chia sẻ ủi an, như một việc thiện giúp đỡ người khác, như một đồng bạc chia sẻ cho kẻ túng thiếu, như một lời kinh cầu cho những kẻ đau khổ… Một mẩu bánh ấy, con hiến dâng với cả tấm lòng và con tin Chúa sẽ thực hiện phép lạ làm no thỏa những đói khát của lòng người.
Lạy Chúa, con vui sướng được cộng tác với Chúa nuôi sống nhân loại. Những gì con đang có đều do Chúa thương ban. Con không muốn giữ riêng cho mình, nhưng muốn quảng đại trao tặng người khác. Xin Chúa ban cho con quả tim biết động lòng thương xót trước những thiếu thốn của anh chị em con. Lạy Chúa, của cải lương thực trần gian không thiếu, nhưng chúng con thiếu sự phân phối công bằng và thiếu lòng quảng đại xót thương. Xin Chúa làm cho nhân loại chúng con biết sống quảng đại, biết trao tặng, biết hiến dâng, biết để dành lại cho người khác phần của họ. Amen.
Ghi nhớ: “Họ ăn no nê”.
ĐÓI VÀ NO – TGM. Giuse Ngô Quang Kiệt
St 3, 9-24; 1V 12, 26-32; 13, 33-34; Mc 8, 1-10
Ăn trái cấm, nguyên tổ thỏa mãn dục vọng. Nhưng lại bắt đầu những cơn đói khát. Đói khát sự hợp nhất. Tưởng rằng có tất cả nhưng bây giờ mất tất cả. Chia rẽ giữa con người với Thiên Chúa. Chia rẽ giữa con người với tạo vật. Chia rẽ giữa con người với nhau. Một cuộc trốn chạy Thiên Chúa. Đổ lỗi cho nhau và cho con rắn. Đói khát tình yêu. Không còn khả năng yêu mến Thiên Chúa. Nên phải ẩn trốn. Không còn tự nhiên yêu mến nhau vì tình yêu đã biến thành dục vọng thèm khát. Không còn yêu mến thiên nhiên vì đã có mối thù với con rắn. Đói khát hạnh phúc. Con người đánh mất hạnh phúc. Không còn thoải mái với chính mình. Phải lấy lá che thân cho khỏi xấu hổ. Hạnh phúc được ở với Thiên Chúa trở thành hình phạt giày vò. Hạnh phúc với thiên nhiên trở thành lời kết án. Hạnh phúc vợ chồng trở thành nỗi thèm khát. Hạnh phúc có con cái trở thành đau khổ. Hạnh phúc lao động trở thành án phạt vất vả. Đói khát sự sống. Trên hết là đánh mất sự sống. Bị đuổi ra khỏi vườn E-đen. Bị cấm đến gần cây trường sinh. Con người giờ đây đói khát sự sống. Nhưng cái chết cứ rình rập. Và nỗi sợ hãi cái chết trở thành một ách nô lệ đè nặng lên kiếp người (năm lẻ).
Đó là số phận của ông bà nguyên tổ. Đó cũng là số phận của vương quốc Israel. Gia-róp-am đói khát quyền lực. Nhưng khi vun đắp quyền lực bằng quay lưng lại với Chúa ông đánh mất tất cả. Và ông mau chóng đánh mất quyền lực. Vương quốc Israel mau chóng sụp đổ (năm chẵn).
Trái lại những người đói khát Lời Chúa lại được no đầy. Họ bỏ nhà cửa, công ăn việc làm, bỏ cả ăn uống nghỉ ngơi, để được gần Chúa và nghe Lời Chúa. Nên họ được tất cả. Chúa là nguồn mạch hợp nhất. Họ được kết hợp với Chúa, kết hợp với nhau và kết hợp với thiên nhiên vạn vật. Chúa là nguồn mạch tình yêu thương. Ở bên Chúa họ được tình yêu mến Chúa, yêu mến nhau và yêu mến mọi người. Cụ thể tỉnh yêu được tỏ lộ qua Lời Chúa giảng dậy, qua sự thân mật thân tình và qua sự quan tâm chăm sóc của Chúa. Chúa là hạnh phúc nên họ ngập tràn hạnh phúc đến quên ăn quên ngủ quên cả đường về. Ta thấy giống như thánh Phêrô trên núi Tabor. Họ được no thỏa sự sống. Vì họ được nuôi dưỡng bằng bánh hằng sống. Bên Chúa họ cảm thấy sự sống thật. Sự sống viên mãn. Họ được no thỏa. Đói trần gian. No thiên đàng.
Suy niệm – Lm. Phêrô Mai Viết Thắng
Tin mừng hôm nay, thánh Mác-cô thuật lại việc Chúa Giêsu làm phép lạ hoá bánh ra nhiều để nuôi đám đông dân chúng, vì dân chúng đã theo Chúa để được Người dạy dỗ và chữa lành các bệnh tật cho họ.
Tình thương của Chúa không chỉ thể hiện qua việc nuôi dưỡng họ bằng lương thực thiêng liêng, nghĩa là nuôi dưỡng họ bằng lời hằng sống, nhưng Ngài còn làm phép lạ hoá bánh ra nhiều để cứu họ thoát khỏi cơn đói khát về đời sống thể xác.
Đứng trước đám đông, các tông đồ hoảng sợ vì không biết lấy đâu ra bánh để cho cả ngàn người ăn như vậy. Đây là một việc làm vượt quá khả năng của các ông, nên các ông đã tìm cách thoái thác trách nhiệm, nên đã nói với Chúa: “nơi đây hoang vắng, chúng con lấy đâu ra bánh để cho họ ăn”.
Khi đó Chúa hỏi các ông: “anh em có bao nhiêu cái bánh?” Họ thưa: “có bảy cái bánh và một ít nhỏ”. Ngài bảo họ đem lại đây cho Ngài, rồi Chúa ngước mắt lên trời dâng lời chúc tụng và bẻ ra trao cho môn đệ và môn đệ trao cho đám đông và ai nấy đều được ăn no nê.
Khi nghe trình thuật phép lạ hoá bánh, chúng ta nhận thấy lòng thương của Chúa vượt qua tất cả mọi khó khăn, mọi rào cản. Ngài chỉ cần tình liên đới trong mối hiệp thông bác ái yêu thương thì mọi sự sẽ được tháo gỡ và Chúa muốn sự cộng tác của các ông chứ không phải tình thương nơi môi miệng.
Với bảy cái bánh và một ít cá nhỏ, đó là sự cộng tác nhỏ nhoi của các ông. Nhưng Chúa không chê ít và cũng chính nhờ đó mà phép lạ được thực hiện.
Thế giới hôm nay còn biết bao nhiêu người đói khát, không chỉ lương thực vật chất mà đặc biệt là đói khát về lương thực thiêng liêng. Xin Chúa cho mỗi người chúng ta đừng vô cảm trước sự đói khổ của những người anh em đó. Nhưng hãy thực hiện Kinh Mười bốn mối: cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống… nhờ sống tình bác ái đó, ta sẽ làm vơi đi những cảnh đời bất hạnh trong xã hội, đồng thời biết chia sẻ lời Chúa cho những người đang đói khát về đời sống thiêng liêng, để họ cũng được nuôi dưỡng bởi lời Chúa nhờ sự rao giảng của chúng ta. Amen.