Thứ Sáu Tuần VI Thường Niên

Bài đọc 1 St 11,1-9
Bài trích sách Sáng thế.
Thuở ấy, mọi người đều nói một thứ tiếng và dùng những từ như nhau. Trong khi di chuyển ở phía đông, họ tìm thấy một đồng bằng ở đất Sin-a và định cư tại đó. Họ bảo nhau: “Nào! Ta đúc gạch và lấy lửa mà nung!” Họ dùng gạch thay vì đá và lấy nhựa đen làm hồ. Họ nói: “Nào! Ta hãy xây cho mình một thành phố và một tháp có đỉnh cao chọc trời. Ta phải làm cho danh ta lẫy lừng, để khỏi bị phân tán trên khắp mặt đất.”
ĐỨC CHÚA xuống xem thành và tháp con cái loài người đang xây. ĐỨC CHÚA phán: “Đây, tất cả chúng nó họp thành một dân, nói một thứ tiếng. Chúng mới khởi công mà đã như thế thì từ nay, chẳng có gì chúng định làm mà không làm được. Nào! Ta xuống và làm cho tiếng nói của chúng phải xáo trộn, khiến chúng không ai hiểu ai nữa.” Thế là ĐỨC CHÚA phân tán họ từ chỗ đó ra khắp nơi trên mặt đất, và họ phải thôi không xây thành phố nữa. Bởi vậy, người ta đặt tên cho thành ấy là Ba-ben, vì tại đó, ĐỨC CHÚA đã làm xáo trộn tiếng nói của mọi người trên mặt đất, và cũng từ chỗ đó, ĐỨC CHÚA đã phân tán họ ra khắp nơi trên mặt đất.
Đáp ca Tv 32,10-11.12-13.14-15 (Ð. c.12b)
Đ./     Hạnh phúc thay đân nào
          CHÚA chọn làm gia nghiệp.
CHÚA đảo lộn chương trình muôn nước,
Người phá tan ý định chư dân.
Chương trình CHÚA ngàn năm bền vững,
ý định của lòng Người vạn kiếp trường tôn.    Đ./
Hạnh phúc thay quốc gia
được CHÚA làm CHÚA Tể,
hạnh phúc thay dân nào
Người chọn làm gia nghiệp.
Từ trời cao nhìn xuống,
CHÚA thấy hết mọi người.    Đ./
Từ thiên cung CHÚA ngự,
CHÚA dõi theo người thế.
Lòng mỗi người, chính CHÚA dựng nên,
việc họ làm, CHÚA thông suốt cả.    Đ./
Tung hô Tin Mừng Ga 15,15b
Alleluia. Alleluia.
CHÚA nói: Thầy gọi anh em là bạn hữu,
vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy,
Thầy đã cho anh em biết.
Alleluia.
Tin Mừng Mc 8,34 – 9,1
Tin Mừng CHÚA Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
Khi ấy, Đức Giê-su gọi đám đông cùng với các môn đệ lại. Người nói với họ rằng: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. Vì được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì? Quả thật, người ta lấy gì mà đổi lại mạng sống mình? Giữa thế hệ ngoại tình và tội lỗi này, ai hổ thẹn vì tôi và những lời tôi dạy, thì Con Người cũng sẽ hổ thẹn vì kẻ ấy, khi Người ngự đến cùng với các thánh thiên thần, trong vinh quang của Cha Người.”
Đức Giê-su còn nói với họ: “Tôi bảo thật các người: trong số những người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết, trước khi thấy Triều Đại THIÊN CHÚA đến, đầy uy lực.”

Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: Tất cả những ai muốn theo Chúa Giêsu đều phải bước lại cùng một con đường của Chúa, đó là đường thập tự, chất chứa sự từ bỏ và khổ đau.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, vì vâng theo ý Chúa Cha mà Chúa đã tự bỏ mình, chấp nhận thân phận tôi tớ, chịu mọi sự khổ đau cùng cực nhất, bị phỉ nhổ, khinh chê, bạc đãi và chết trên thập giá, hầu mang lại sự sống cho con. Và Chúa cũng đã mời gọi con bước theo Chúa. Sống với Chúa, để trở nên môn đệ của Chúa, nghĩa là cùng với Chúa vác thánh giá, cùng với Chúa đi vào con đường đau thương đang trải dài khắp các nẻo đường trần gian.

Lạy Chúa, hành trình theo Chúa nhiều khi đã trở thành gánh nặng đè lên đời con. Lắm lúc con mệt mỏi, chán nản, buồn phiền, so đo tính toán. Một đàng con biết rằng theo Chúa là phải hy sinh, phải dấn thân dứt khoát. Nhưng đàng khác con lại không chịu từ bỏ chính bản thân mình, con ham thú vui, thích thoải mái, hưởng thụ, thích của cải vật chất hơn là sống như Chúa đòi hỏi.

Lạy Chúa, xin ban cho con một trái tim luôn hướng về Chúa, bởi vì con cảm nhận được rằng, con không thể sống với Chúa, nếu con không yêu mến Chúa. Xin dạy con biết hy sinh, biết từ bỏ những quyến rũ lệch lạc của trần gian, vì chúng ngăn cản con đến với Chúa.

Xin cho con biết quảng đại cho đi tất cả, nhất là cho đi chính mình. Lạy Chúa, con đi tìm sự sống chứ không đi tìm cái chết. Nhưng để cứu mạng sống con, xin cho con luôn biết nhìn lên thánh giá Chúa để học biết thế nào là yêu thương, là hy sinh, thế nào là sự sống đích thực. Amen.

Ghi nhớ: “Ai chịu mất mạng sống mình vì Ta và vì Phúc Âm thì sẽ cứu được mạng sống mình”.

ĐỨC TIN VÀ HÀNH ĐỘNG – TGM. Giuse Ngô Quang Kiệt

St 11,1-9; Gc 2,14-24.26; Mc 8,34 – 9,1

Nền tảng của đức tin là Chúa. Tin Chúa là tất cả. Đó phải là chân lý điều hướng cả con người và cuộc đời chúng ta. Vì thế tin là phó thác toàn thân cho Chúa. Chỉ đi tìm Chúa. Để đạt tới cùng đích là chiếm hữu được Chúa. Được sự sống đời đời. Một niềm tin chân chính phải biến thành hành động.

Trước hết phải từ bỏ thế giới này. Thế giới này là vật chất. Ta phải tìm những gì cao hơn vật chất. Thế giới này là chóng qua. Ta phải tìm điều vĩnh cửu. Thế giới này là thung lũng nước mắt. Ta phải tìm hạnh phúc đích thực. Thế giới này sẽ chết. Ta phải tìm sự sống đời đời. Như Lời Chúa dạy: “Được  cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống mình, thì người ta nào có lợi gì ? Quả thật, người ta lấy gì mà đổi lại mạng sống mình”?

Còn sâu xa hơn nữa, phải từ bỏ chính mình: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo”. Cái tôi luôn chống lại Chúa. Muốn được Chúa phải từ bỏ cái tôi. Để Chúa chiếm hữu tôi. Tôi sẽ chiếm được Chúa: “Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy”.

 Về đức tin chúng ta phải noi gương tổ phụ Áp-ra-ham. Đó là một đức tin sống động. Dám từ bỏ cả cuộc đời. Dám hi sinh cả đứa con duy nhất. Chỉ cần Chúa. Chỉ đạt tới Chúa là đủ. Đó là đức tin có việc làm. Là đức tin hoàn hảo. “Bạn thấy đó: đức tin hợp tác với hành động của ông, và nhờ hành động mà đức tin nên hoàn hảo. Như thế ứng nghiệm lời Kinh Thánh đã chép: Ông Áp-ra-ham tin Thiên Chúa, và vì thế Thiên Chúa kể ông là người công chính…. Thật thế, đức tin không có hành động là đức tin chết” (năm chẵn).

Khi có đức tin như thế, con người sẽ hợp nhất với chính mình, với nhau. Và tất cả qui về Thiên Chúa. Khi không có đức tin, con người tự phân hoá. Trong bản thân có nhiều mâu thuẫn. Trong xã hội có nhiều tranh chấp. Và thế giới phân hoá. Đó chính là hậu quả của tháp Ba-ben. Con người kiêu ngạo muốn chống lại Chúa, sẽ chống lại nhau. “Bởi vậy, người ta đặt tên cho thành ấy là Ba-ben, vì tại đó, Đức Chúa đã làm xác trộn tiếng nói cua rmoij người trên mặt đất, và cũng từ chỗ đó, Đức Chúa đã phân tán họ ra khắp nơi trên mặt đất”. Phải chăng Ba-ben là Ba-by-lon, đại diện thế lực trần gian chống lại Thiên Chúa? (năm lẻ).

Suy niệm – Lm. Phêrô Mai Viết Thắng

Tin mừng hôm nay, thánh Mác-cô thuật lại Chúa Giêsu nói với đám đông dân chúng rằng: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo”. Tại sao, muốn theo Chúa, muốn làm môn đệ của Chúa lại cứ phải vác thập giá ?

Thưa, đây chính là con đường duy nhất dẫn tới vinh quang phục sinh bất diệt mà chính Chúa Giêsu đã đi qua và mời gọi tất cả những ai muốn trở nên môn đệ của Ngài và muốn bước theo Ngài vào vinh quang phục sinh bất diệt thì buộc phải đi con đường đó, chứ không có con đường nào khác.

Con đường đau khổ thập giá ấy, không phải do chúng ta tự tạo ra cho nhau hay tự đi tìm đau khổ để chuốc lấy. Nếu hiểu như vậy thì tôn giáo của chúng ta là một thứ tôn giáo lập dị, một thứ tôn giáo bệnh hoạn, quái gở. Nhưng đau khổ ở đây là những đau khổ chúng ta gặp thấy trên đường đời hay những đau khổ phải xảy ra trong bổn phận của mỗi người chúng ta.

Người ta thường nói: “khổ luyện thành tài, có công mài sắt có ngày nên kim”. Ở đời, muốn có được một thứ vinh quang mau qua là một tấm huy chương hay một thứ vinh dự nào khác, người ta còn phải dày công rèn giũa, phải khổ sở, huống hồ là đi tìm kiếm vinh quang bất diệt.

Do đó, muốn tiến vào vinh quang phục sinh với Chúa, chúng ta không thể đi con đường nào khác ngoài con đường thập giá Chúa Kitô. Vì đó là con đường cứu độ duy nhất. Chính vì thế, đón nhận thập giá và vác đi theo Chúa chính là đón nhận con đường cứu độ. Trái lại, nếu ta chối bỏ việc thập giá cũng đồng nghĩa với việc ta chối bỏ ơn cứu độ đời đời.

Vì thế cho nên, Giáo hội mới mời gọi chúng ta trong ngắm thứ 4 mùa thương: “ta hãy xin cho được vác thánh giá theo chân Chúa” đến cùng là vì vậy.

Xin Chúa cho mỗi người chúng ta hãy cố gắng đón nhận thập giá và trung thành vác thập giá theo chân Chúa cho đến cùng. Đừng bao giờ chối bỏ thập giá, để hy vọng mai sau chúng ta được chung hưởng vinh quang phục sinh đời đời với Chúa trên thiên đàng. Amen.