Thứ Tư Tuần VI Thường Niên

Bài đọc 1 St 8,6-13.20-22
Bài trích sách Sáng thế.
Hết bốn mươi ngày, ông Nô-ê mở cửa sổ ông đã làm trên tàu, và ông thả con quạ ra. Nó bay ra, lượn đi lượn lại cho đến khi nước khô trên mặt đất. Rồi từ trong tàu ông lại thả con bồ câu, để xem nước đã giảm trên mặt đất chưa. Nhưng con bồ câu không tìm được chỗ đậu chân, nên trở về tàu với ông, vì còn nước trên khắp mặt đất. Ông bèn giơ tay bắt lấy nó mà đưa vào trong tàu với ông. Ông đợi thêm bảy ngày, rồi thả con bồ câu ra khỏi tàu một lần nữa. Vào buổi chiều, con bồ câu trở về với ông, và kìa trong mỏ nó có một nhành lá ô-liu tươi! Ông Nô-ê biết là nước đã giảm trên mặt đất. Ông lại đợi thêm bảy ngày, rồi thả con bồ câu ra, nhưng nó không trở về với ông nữa.
Năm sáu trăm lẻ một đời ông Nô-ê, tháng giêng, ngày mồng một tháng ấy, nước đã khô ráo trên mặt đất. Ông Nô-ê dỡ mái tàu ra và thấy mặt đất đã khô ráo. Tháng hai, ngày hai mươi bảy tháng ấy, đất đã khô.
Ông Nô-ê dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA. Ông đã lấy một số trong các gia súc thanh sạch và các loài chim thanh sạch mà dâng làm lễ toàn thiêu trên bàn thờ. ĐỨC CHÚA ngửi mùi thơm ngon, và ĐỨC CHÚA tự nhủ: “Ta sẽ không bao giờ nguyền rủa đất đai vì con người nữa. Lòng con người toan tính điều xấu từ khi còn trẻ, nhưng Ta sẽ không bao giờ còn sát hại mọi sinh vật như Ta đã làm!
Bao lâu đất này còn, thì mùa gieo mùa gặt,
trời lạnh và trời nóng, tiết hạ và tiết đông,
ban ngày và ban đêm, sẽ không ngừng đắp đổi.”
Đáp ca Tv 115,12-13.14-15.18-19 (Ð. c.17a)
Đ./     Lạy CHÚA, con sẽ dâng lễ tế tạ ơn Ngài,
Hoặc:
Đ./     Alleluia.
Biết lấy chỉ đền đáp CHÚA bây giờ
vì mọi ơn lành Người đã ban cho?
Tôi xin nâng chén mừng ơn cứu độ
và kêu cầu thánh danh ĐỨC CHÚA.    Đ./
Lời khấn nguyền với CHÚA, tôi xin giữ trọn,
trước toàn thể dân Người.
Đối với CHÚA thật là đắt giá
cái chết của những ai trung hiếu với Người.    Đ./
Lời khấn nguyền với CHÚA, tôi xin giữ trọn,
trước toàn thể dân Người,
tại khuôn viên đền CHÚA, giữa lòng ngươi,
hỡi Giê-ru-sa-lem!    Đ./
Tung hô Tin Mừng x. Ep 1,17-18
Alleluia. Alleuia.
Xin Thân Phụ Đức Giêsu Kitô, CHÚA chúng ta,
soi trí mở lòng cho chúng ta thấy rõ,
đâu là niềm hy vọng, mà ơn Người kêu gọi đem lại cho chúng ta.
Alleluia.
Tin Mừng Mc 8,22-26
Tin Mừng CHÚA Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
Đức Giê-su và các môn đệ đến Bết-xai-đa. Người ta dẫn một người mù đến và nài xin Đức Giê-su sờ vào anh ta. Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: “Anh có thấy gì không?” Anh ngước mắt lên và thưa: “Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối, họ đi đi lại lại.” Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn; anh thấy tỏ tường mọi sự. Người cho anh về nhà và dặn: “Anh đừng có vào làng.”

Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

Sứ điệp: Chúa Giêsu chữa cho người mù được trông thấy. Tất cả mọi người môn đệ đều cần được Chúa mở con mắt tinh thần để có thể hiểu và chấp nhận đi theo Chúa trên con đường đau khổ.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa thật gần gũi với chúng con, Chúa hòa nhập vào cuộc đời chúng con. Chúa ở bên chúng con và chữa trị cho chúng con. Chúa chữa lành cho người mù là Chúa đưa người ấy từ cõi tối tăm trở về cõi sáng, từ nơi đau khổ về với niềm vui. Chúa cho anh nhìn thấy chính mình và vạn vật.

Lạy Chúa, đôi mắt của các tông đồ và của con không mù tối, nhưng linh hồn của các ngài và của con mù tối. Chúa cho chúng con biết Chúa phải chịu đau khổ để cứu độ chúng con, và Chúa dạy chúng con bước theo Chúa trên con đường đau khổ và thánh giá.

Lạy Chúa, điều ấy đối với con thật bất ngờ và khó chấp nhận. Các tông đồ không hiểu, con cũng không hiểu. Nói đúng hơn, con không muốn hiểu. Con sợ khổ đau và thánh giá. Con luôn tìm cách tránh né và than phiền về những khổ đau con gặp. Không mấy khi con tự nguyện vác thánh giá hoặc tự ý bỏ mình, tự ý làm vài việc hy sinh. Con chưa hiểu được thánh giá và đau khổ cần thiết để cứu độ con và nhân loại. Chỉ có mình Chúa hiểu mà thôi.

Vì vậy, lạy Chúa, xin Chúa mở mắt linh hồn con để con nhận ra đường lối kỳ diệu của Chúa, tuy khó hiểu nhưng hiệu nghiệm. Xưa Chúa đã cầm tay người mù và dẫn anh đi. Xin Chúa cũng cầm tay con mà dắt con đi. Bàn tay con nằm trong bàn tay Chúa, thật hạnh phúc biết bao. Con cảm tạ và phó thác nơi Chúa. Amen.

Ghi nhớ: “Người mù khỏi hẳn và thấy được mọi vật rõ ràng”.

SÁNG TẠO MỚI – TGM. Giuse Ngô Quang Kiệt

St 8, 6-13.20-22; Gc 1, 19-27; Mc 8, 22-26

Việc Chúa chữa anh mù thật kỳ công. Đưa anh riêng ra khỏi làng. Trộn bùn và nước bọt. Xức vào mắt anh. Cử chỉ này khiến ta liên tưởng cảnh sáng tạo con người. Thiên Chúa lấy bùn đất nặn nên con người. Thổi hơi vào lỗ mũi. Và con người có sự sống.

Anh mù chưa bao giờ nhìn thấy ánh sáng. Chưa bao giờ nhìn thấy thế giới. Hôm nay là lần đầu tiên anh thấy ánh sáng và anh thấy thế giới. Anh được thực sự có sự sống. Anh được tái tạo.

Nhưng ánh sáng trong anh tiệm tiến. Khởi đầu anh thấy lờ mờ. Sau này mới thấy rõ ràng. Ánh sáng chói lọi nhất là anh nhận biết Chúa là sự sáng. Và là sự sống. Anh sống trong một thế giới mới. Thế giới tự nhiên rực rỡ chan hoà ánh sáng. Và hơn nữa thế giới siêu nhiên trong Thiên Chúa tươi sáng hơn bội phần.

Tổ phụ No-e cũng đã có thứ ánh sáng đó. Bốn mươi ngày chìm trong bóng tối. Mưa gió đen tối. Cửa tầu đóng kín trong tăm tối. Chỉ khi chim bồ câu tha nhành ô-liu về tổ phụ mới thấy ánh sáng. Ánh sáng là trái đất có sự sống. Đây là sự sống mới. Tất cả sự sống cũ đã bị huỷ diệt. Tổ phụ tràn đầy niềm vui vì được sinh lại. Được sống một đời sống mới. Bắt đầu một thế giới mới. Tổ phụ ý thức sâu xa chính Thiên Chúa là ánh sáng ban sự sống. Trong thế giới mới được tái tạo, No-ê trở thành tổ phụ mới. Của mọi sự sống trên thế giới mới. Đó là năm 601. Và đó là tháng thứ nhất. Bắt đầu một lịch sử mới. Lịch sử đó do Thiên Chúa làm chủ. Nên No-e đã dâng lễ vật cho Chúa để tạ ơn và bắt đầu một thời kỳ mới. Thời kỳ của lòng thương xót. Vì Chúa sẽ không bao giờ trừng phạt thẳng tay như thế nữa (năm lẻ).

No-e sở dĩ tồn tại và trở thành tổ phụ cho thời kỳ mới vì ông không nói năng gì. Chỉ nghe và tuân giữ Lời Chúa truyền. Đó là điều thánh Gia-cô-bê dạy ta. Đừng ham nói. Hãy nghe. Và thực hành Lời Chúa. Nghe Lời Chúa mới chỉ hiểu biết lờ mờ. Như anh mù nhìn thấy người ta như cây cối đi đi lại lại. Chỉ tuân giữ Lời Chúa mới nhìn thấy rõ ràng. Vì hiểu biết thực sự về Chúa. Về vũ trụ. Về con người. Và về bản thân. Nghe và giữ Lời Chúa sẽ biến ta nên con người mới. Giúp ta xây dựng thế giới mới. Hài hoà. Yêu thương. Đức hạnh (năm chẵn).

Suy niệm – Lm. Phêrô Mai Viết Thắng

Người ta thường nói: “giàu hai con mắt, khó hai bàn tay”. Con mắt là cửa sổ của tâm hồn. Nhờ cặp mắt sáng, người ta có thể nhận biết và tiếp cận được với thế giới bên ngoài.

Do đó ai bị mù, người đó mất đi khả năng quan sát. Họ không thể phân biệt được mầu sắc, ánh sáng và các vẻ đẹp trong thiên nhiên. Cho dù, người lạ hay người quen, cho dù cơm ăn hay áo mặc… tất cả chỉ là một bóng đen trước mắt. Đây là một nỗi bất hạnh vô cùng lớn đối với họ. Ai bị mù đều thấy rõ điều đó và họ luôn ước ao làm sao để được nhìn thấy.

Tin mừng hôm nay, thánh Mác-cô thuật lại việc Chúa Giêsu chữa cho một người mù ở Bết-sai-đa. Cả ba Tin mừng Mát-thêu; Mác-cô và Luca kể lại 5 trường hợp Chúa chữa cho người mù được sáng mắt, nhưng ở trong trường hợp này, ta thấy Chúa chữa một cách hơi cầu kỳ và có vẻ khác lạ so với các trường hợp khác. Ngài đưa anh ta ra khỏi đám đông, bôi nước bọt vào mắt anh ta, đặt tay lần thứ nhất, anh ta thấy người ta như cây cối. Nghĩa là thấy lờ mờ. Ngài đặt tay lần thứ hai, anh ta thấy rõ và khỏi hẳn.

Việc Chúa chữa từng bước như thế để làm gì? Thưa, để lòng tin của anh dần dần được hồi phục, để anh không chỉ được sáng con mắt thể xác mà còn sáng cả con mắt đức tin nữa.

Tạ ơn Chúa, chúng ta không bị mù mắt thể xác, nhưng chưa biết chừng, mắt đức tin của ta đang bị mù tối. Vậy, ta hãy xin Chúa mở mắt tâm hồn ta, để ta khỏi bị mù tối về đời sống thiêng liêng, để ta biết nhìn nhận Chúa là chân lý và là cùng đích mà mọi người cần hướng tới. Nhờ đó mà ta khỏi bị mù tối trong tội lỗi nhưng được ánh sáng đức tin đem lại cho ta sự sống đời đời. Amen.