Thứ Năm tuần 10 Thường niên
Ông Ê-li-a cầu xin, trời liền mưa xuống
Bài trích sách các Vua quyển thứ nhất.
41 Hồi đó, ông Ê-li-a nói với vua A-kháp : “Xin mời vua lên mà ăn uống, bởi vì có tiếng mưa rào !” 42 Vua A-kháp liền lên ăn uống ; còn ông Ê-li-a thì lên đỉnh Các-men, ông cúi xuống đất, gục mặt vào hai đầu gối. 43 Đoạn ông bảo đứa tiểu đồng của ông : “Con đi lên và nhìn về phía biển.” Nó đi lên, nhìn và nói : “Không có gì cả !” Ông bảo : “Hãy trở lại bảy lần.” 44 Lần thứ bảy, nó nói : “Kìa có một đám mây nhỏ bằng bàn tay người, đang từ biển bốc lên.” Ông nói : “Con hãy lên thưa với vua A-kháp : xin vua dừng lại, xuống khỏi xe để tránh cơn mưa.” 45 Lập tức trời kéo mây đen nghịt và nổi gió, rồi trút mưa lớn. Vua A-kháp cỡi xe đi Gít-rơ-en. 46 Tay Đức Chúa đặt trên ông Ê-li-a ; ông thắt lưng và chạy trước vua A-kháp cho tới lúc vào Gít-rơ-en.
Đ.Lạy Thiên Chúa,
ca tụng Ngài ở Xi-on, thật là chính đáng.
10Thăm trái đất, Ngài tuôn mưa móc,
cho ngập tràn phú túc giàu sang,
suối trời trữ nước mênh mang,
dọn đất sẵn sàng đón lúa trổ bông.
Đ.Lạy Thiên Chúa,
ca tụng Ngài ở Xi-on, thật là chính đáng.
11Tưới từng luống, san từng mô đất,
khiến dầm mưa cho hạt nẩy mầm,12bốn mùa Chúa đổ hồng ân,
Ngài gieo mầu mỡ ngập tràn lối đi.
Đ.Lạy Thiên Chúa,
ca tụng Ngài ở Xi-on, thật là chính đáng.
13Vùng hoang địa xanh rì ngọn cỏ,
cảnh núi đồi hớn hở tươi xinh,14chiên cừu phủ trắng đồng xanh,
lúa vàng dưới lũng rung rinh dạt dào,
câu hò tiếng hát trổi cao.
Đ.Lạy Thiên Chúa,
ca tụng Ngài ở Xi-on, thật là chính đáng.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Thầy ban cho anh em một điều răn mới, là anh em hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương anh em. Ha-lê-lui-a.
Ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra toà.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
20 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.
21 “Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng : Chớ giết người ; ai giết người, thì đáng bị đưa ra toà. 22 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : Bất cứ ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước Thượng Hội Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hoả ngục thiêu đốt. 23 Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, 24 thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình. 25 Anh hãy mau mau dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy tới cửa công, kẻo người ấy nộp anh cho quan toà, quan toà lại giao anh cho thuộc hạ, và anh sẽ bị tống ngục. 26 Thầy bảo thật cho anh biết : anh sẽ không ra khỏi đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng.”
Suy niệm 1: Lm Phêrô Mai Viết Thắng
Tin mừng hôm nay, thánh Mátthêu thuật lại việc Chúa đến để kiện toàn lề luật. Bởi vì các Kinh Sư và những người Pha-ri-sêu, tuy là những nhà thông luật, nhưng họ chỉ căn cứ bề ngoài chứ không căn cứ tinh thần của lề luật và cũng không truy tìm nguyên nhân dẫn tới việc vi phạm lề luật.
Chính vì thế mà Chúa muốn chỉnh sửa để làm cho lề luật ấy trở nên hoàn hảo hơn. Nhưng trước khi chỉnh sửa, Ngài đã so sánh giữa luật cũ với luật mới và Ngài nói rõ điều đó với cả các môn đệ để họ thấy rõ nguyên nhân dẫn tới hành vi phạm tội, khi Ngài nói: “Anh em đã nghe luật người xưa rằng: chớ giết người. Ai giết người thì đáng bị đưa ra toà. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Ai giận anh em mình, thì phải bị đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì phải bị đưa ra trước thượng hội đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì phải bị lửa hỏa ngục thiêu đốt. Vậy, nếu khi anh em sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình”.
Với việc chỉnh sửa ấy, ta thấy Chúa ngăn cấm ngay từ trong tư tưởng là nguyên nhân dẫn tới hành vi phạm tội. Hơn nữa, Chúa còn đòi buộc con người phải hoà giải và tha thứ cho nhau trước khi muốn được giao hoà với Chúa qua việc dâng của lễ. Đó chính là điều kiện để ta được Thiên Chúa thứ tha như ta vẫn đọc trong kinh Lạy Cha: “và tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha cho kẻ có nợ chúng con”
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta hãy cố gắng hoà giải và quảng đại tha thứ cho anh em khi họ xúc phạm đến chúng ta. Hãy luôn nhìn ngắm gương tha thứ của Chúa trên thập giá: “Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng không biết việc chúng làm”, để ta tìm được sức mạnh, sự can đảm và lòng quảng đại để ta biết tha thứ cho anh em mình, để ta được Chúa tha thứ cho ta và để ta đừng phạm tội nữa. Amen.
Suy niệm 2: Lm Giuse Nguyễn Bá Hiển
Những người Kinh sư và Phariseu được coi là công chính khi họ: không giết người, không ngoại tình, không rẫy vợ, không bội thề, không làm việc ngày Sabat… Bước sang thời Tân Ước, Chúa muốn con người cần có sự tiến triển hơn các Kinh sư và Phariseu. Bằng không, chúng ta không thể vào được nước trời. Giết người quả thực là một trọng tội rất rõ ràng, có lẽ không ai trong chúng ta dám làm điều đó. Nhưng giận người khác, mắng người khác, nói xấu người khác, xét đoán người khác… có khi chúng ta lại dám làm và làm nhiều lần. Liệu đó có phải là một cách thức khác chúng ta đang giết tâm hồn của tha nhân?
Hôm nay chúng ta có thể làm gì để được gọi là công chính hơn? Lời Chúa gợi mở cho chúng ta một vài hành động cụ thể, đó là hãy biết làm chủ, biết giữ miệng lưỡi của mình: đừng mắng, đừng bất bình, đừng nói xấu, đừng xét đoán anh chị em, vợ chồng, con cái, đồng nghiệp hoặc những người chúng ta tiếp xúc. Ngược lại, nếu cần chúng ta sẽ nói những gì mang lại ích lợi, niềm vui và bình an cho anh em.
Nhờ lời chuyển cầu của thánh Anton Padova, chúng con xin Chúa ban cho mỗi người Kitô hữu biết dùng lời nói để thay đổi tâm hồn anh chị em của mình. Amen.