Thứ Ba tuần Bát Nhật Phục Sinh

Bài đọc 1: Cv 2,36-41

Anh em hãy sám hối, và mỗi người hãy chịu phép rửa nhân danh Đức Giê-su.

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

36 Trong ngày lễ Ngũ Tuần, ông Phê-rô nói với người Do-thái rằng : “Toàn thể nhà Ít-ra-en phải biết chắc điều này : Đức Giê-su mà anh em đã treo trên thập giá, Thiên Chúa đã đặt Người làm Đức Chúa và làm Đấng Ki-tô.”

37 Nghe thế, họ đau đớn trong lòng, và hỏi ông Phê-rô cùng các Tông Đồ khác : “Thưa các anh, vậy chúng tôi phải làm gì ?” 38 Ông Phê-rô đáp : “Anh em hãy sám hối, và mỗi người hãy chịu phép rửa nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, để được ơn tha tội ; và anh em sẽ nhận được ân huệ là Thánh Thần. 39 Thật vậy, đó là điều Thiên Chúa đã hứa cho anh em, cũng như cho con cháu anh em và tất cả những người ở xa, tất cả những người mà Chúa là Thiên Chúa chúng ta sẽ kêu gọi.” 40 Ông Phê-rô còn dùng nhiều lời khác để long trọng làm chứng và khuyên nhủ họ. Ông nói : “Anh em hãy tránh xa thế hệ gian tà này để được cứu độ.” 41 Vậy những ai đã đón nhận lời ông, đều chịu phép rửa. Và hôm ấy đã có thêm khoảng ba ngàn người theo đạo.

 

Đáp ca: Tv 32,4-5.18-19.20 và 22 (Đ. c.5b) 

Đ.Tình thương Chúa chan hoà mặt đất.

4Lời Chúa phán quả là ngay thẳng,
mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin.5Chúa yêu thích điều công minh chính trực,
tình thương Chúa chan hoà mặt đất.

Đ.Tình thương Chúa chan hoà mặt đất.

18Chúa để mắt trông nom người kính sợ Chúa,
kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương,19hầu cứu họ khỏi tay thần chết
và nuôi sống trong buổi cơ hàn.

Đ.Tình thương Chúa chan hoà mặt đất.

20Tâm hồn chúng tôi đợi trông Chúa,
bởi Người luôn che chở phù trì.22Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa,
như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.

Đ.Tình thương Chúa chan hoà mặt đất.

 

Tung hô Tin Mừng: Tv 117,24

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.

Đây là ngày Chúa đã làm ra,

nào ta hãy vui mừng hoan hỷ. Ha-lê-lui-a.

 

Tin Mừng: Ga 20,11-18

Tôi đã thấy Chúa, và Người đã nói với tôi.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

11 Khi ấy, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, 12 thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. 13 Thiên thần hỏi bà : “Này bà, sao bà khóc ?” Bà thưa : “Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !” 14 Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. 15 Đức Giê-su nói với bà : “Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ?” Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói : “Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.” 16 Đức Giê-su gọi bà : “Ma-ri-a !” Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri : “Ráp-bu-ni !” (nghĩa là ‘Lạy Thầy’). 17 Đức Giê-su bảo : “Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ : ‘Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em’.” 18 Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ : “Tôi đã thấy Chúa”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.

Suy niệm (Lm. Gioan B. Nguyễn Văn Phi)

Đoạn Tin Mừng cho thấy tình yêu dành cho Chúa của bà Maria Macdala thật đặc biệt. Để đáp trả cho tình yêu ấy, Chúa đã cho bà ơn được thấy Chúa Phục Sinh. Từ tâm trạng khóc lóc buồn bã, niềm vui của bà Maria Macdala đã trở nên trọn vẹn. Bà tìm sự chết, nhưng Chúa lại cho bà thấy sự sống. Bà Maria Macdala đã không giữ riêng cho mình niềm vui thấy Chúa Phục sinh. Bà Maria thấy Chúa, nhưng lại không biết đó là Chúa. Chúng ta thấy những người chúng ta gặp gỡ, nhưng chúng ta ít để ý đến việc Chúa đồng hóa chính Ngài với những người chúng ta gặp gỡ, nhất là nơi những người nghèo khó. Trước khi loan báo cho các môn đệ, bà Maria đã ở với Chúa. Chúng ta thường dễ có cám dỗ không muốn ở với Chúa, nhất là khi tham dự Thánh Lễ lâu giờ. Kể cho người khác biết về Chúa là điều mà Chúa mong muốn nơi mỗi người chúng ta hôm nay. Chúa mời gọi mỗi chúng ta hãy biết dành thời gian cầu nguyện với Chúa, để có thể biết và loan báo Chúa cho những người khác.

Lạy Chúa, chúng con xin lỗi Chúa, vì nhiều khi tham dự Thánh Lễ mà chúng con chỉ muốn ra về sớm, không muốn ở với Chúa. Xin Chúa cho chúng con có tấm lòng quảng đại, biết dùng thời giờ để dành cho Chúa nhiều hơn. Amen.

Suy niệm (Lm. Phêrô Mai Viết Thắng)

Tin mừng hôm nay, thánh Gioan thuật lại việc bà Maria đến viếng mộ Chúa hồi sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần. Bà đã tận mắt chứng kiến ngôi mộ trống, chứng kiến việc Chúa phục sinh hiện ra và gọi chính tên bà. Vì quá vui mừng, bà đã chạy lại ôm chân Chúa. Nhưng Ngài nói: “Ðừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em của Thầy và hãy báo tin cho họ biết”.

Hành động ôm chân Chúa vì quá vui mừng, đó là thái độ bộc phát theo phản ứng tự nhiên. Đó là muốn giữ Chúa lại cho riêng mình. Nhưng Ðức Giêsu không cho phép. Ngài muốn thúc giục bà hãy loan Tin Mừng phục sinh cho chính các môn đệ của Ngài để họ được biết là Ngài đã sống lại.

Tin mừng Phục Sinh phải là một sứ điệp cần được loan báo khẩn cấp không thể chậm trễ. Vì đó là niềm vui khôn tả và là Tin mừng cứu độ cho toàn dân, giúp họ đón nhận được ơn giải thoát khỏi bóng tối của tử thần, khỏi ách nô lệ của tội lỗi.

Xin Chúa cho mỗi người chúng ta hãy noi gương bắt chước Maria Madalena, hãy trở thành chứng nhân loan báo Tin mừng phục sinh của Chúa cho chính những người thân của mình, những người trong gia đình mình lãnh nhận bí tích giải tội, để họ được phục sinh với Chúa. Đừng cố chấp hoặc chai lỳ ở lại trong bóng tối tội lỗi mà dẫn tới diệt vong, đồng thời ta cũng hãy loan báo Tin mừng phục sinh của Chúa cho những người chưa biết Chúa đang sống xung quanh chúng ta. Amen.