Đi tu

Em ơi! Dẫu biết đời tu là khổ

Mà sao em cứ cất bước ra đi

Để lại sau lưng bao ý tưởng

Đã nung nấu khi tuổi còn thơ

Em ơi! Đời tu khổ lắm đó!

Bước theo Ngài rất đỗi gian nan

Thánh Giá nặg trên đôi vai em gầy nhỏ

Tôi sợ rằng, em sẽ quỵ ngã trên đường đi

Em ơi! Dẫu biết là vậy
Mà sao em vẫn cười, thanh thản và bình an

Khuôn mặt ưu tư, em khẽ nói

Tất cả là vì tình yêu

Vì tình yêu đáp trả lại Tình Yêu

Tình yêu Ngài gọi mời em đó!

Tôi biết rồi, em ơi tôi đã hiểu

Tình yêu Ngài làm em lớn mạnh

Giúp em đi đến chẳng ngại ngần

Em tôi ơi! Dũng cảm lên em nhé!

Có Ngài ở bên rồi ta sẽ chẳng sợ chi

Thánh Giá kia rồi sẽ nở hoa

Nở rộ những bông hoa tươi thắm

Của tình yêu em với tình Ngài

Em ơi! Tôi luôn nguyện cầu cho em

Em hãy thưa với Ngài hai tiếng

“Xin vâng” theo Chúa suốt cuộc đời

Và em ơi, hãy nói thế này em nhé!

Ôi yêu lắm! Đời tu ơi!

Nguyễn Duyên