Chúa Nhật Tuần XXIV – Mùa Thường Niên

Bài đọc 1

Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn.

Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.

5Đức Chúa là Chúa Thượng đã mở tai tôi,
còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui.
6Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn,
giơ má cho người ta giật râu.
Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ.

7Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi,
vì thế, tôi đã không hổ thẹn,
vì thế, tôi trơ mặt ra như đá.
Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng.
8Đấng tuyên bố rằng tôi công chính, Người ở kề bên.

Ai tranh tụng với tôi ? Cùng nhau ta hầu toà !
Ai muốn kiện cáo tôi ? Cứ thử đến đây coi !
9aNày, có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi,
ai còn dám kết tội ?

Đáp ca

Đ.Tôi sẽ bước đi trước nhan thánh Chúa Trời
trong cõi đất dành cho kẻ sống.

1Lòng tôi yêu mến Chúa,
vì Chúa đã nghe tiếng tôi khẩn nài,2Người lại lắng tai ngày tôi kêu cứu.

Đ.Tôi sẽ bước đi trước nhan thánh Chúa Trời
trong cõi đất dành cho kẻ sống.

3Dây tử thần đã bủa vây tôi chằng chịt,
lưới âm ty chụp xuống trên mình.4Gặp gian truân sầu khổ, tôi đã kêu cầu danh Chúa :
“Ôi lạy Chúa, xin cứu gỡ mạng con !”

Đ.Tôi sẽ bước đi trước nhan thánh Chúa Trời
trong cõi đất dành cho kẻ sống.

5Chúa là Đấng nhân từ chính trực,
Thiên Chúa chúng ta một dạ xót thương,6hằng gìn giữ những ai bé mọn,
tôi yếu đuối, Người đã cứu tôi.

Đ.Tôi sẽ bước đi trước nhan thánh Chúa Trời
trong cõi đất dành cho kẻ sống.

8Chúa cứu gỡ mạng tôi khỏi chết,
giữ mắt này chẳng còn đẫm lệ,
ngăn ngừa tôi khỏi phải hụt chân.9Tôi sẽ bước đi trước mặt Người
trong cõi đất dành cho kẻ sống.

Đ.Tôi sẽ bước đi trước nhan thánh Chúa Trời
trong cõi đất dành cho kẻ sống.

Bài đọc 2

Đức tin không có hành động, thì quả là đức tin chết.

Bài trích thư của thánh Gia-cô-bê tông đồ.

14 Thưa anh em, ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích lợi gì ? Đức tin có thể cứu người ấy được chăng ? 15 Giả như có người anh em hay chị em không có áo che thân và không đủ của ăn hằng ngày, 16 mà có ai trong anh em lại nói với họ : “Hãy đi bình an, mặc cho ấm và ăn cho no”, nhưng lại không cho họ những thứ thân xác họ đang cần, thì nào có ích lợi gì ?

17 Cũng vậy, đức tin không có hành động, thì quả là đức tin chết. 18 Đàng khác, có người sẽ bảo : “Bạn, bạn có đức tin ; còn tôi, tôi có hành động. Bạn thử cho tôi thấy thế nào là tin mà không hành động, còn tôi, tôi sẽ hành động để cho bạn thấy thế nào là tin.”

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Ước chi tôi chẳng hãnh diện về điều gì, ngoài thập giá Chúa. Nhờ thập giá Người, thế gian đã bị đóng đinh vào thập giá đối với tôi, và tôi đối với thế gian. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

Thầy là Đấng Ki-tô. Con Người phải chịu đau khổ nhiều.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

27 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ rời Bết-xai-đa để đi tới các làng xã vùng Xê-da-rê Phi-líp-phê. Dọc đường, Người hỏi các môn đệ : “Người ta nói Thầy là ai ?” 28 Các ông đáp : “Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một ngôn sứ nào đó.” 29 Người lại hỏi các ông : “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ?” Ông Phê-rô trả lời : “Thầy là Đấng Ki-tô.” 30 Đức Giê-su liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Người.

31 Rồi Người bắt đầu dạy cho các ông biết : Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại. 32 Người nói rõ điều đó, không úp mở. Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người. 33 Nhưng khi Đức Giê-su quay lại, nhìn thấy các môn đệ, Người trách ông Phê-rô : “Xa-tan ! lui lại đàng sau Thầy ! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”

34 Rồi Đức Giê-su gọi đám đông cùng với các môn đệ lại. Người nói với họ rằng : “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. 35 Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.”

Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng

Suy niệm: Ông Phêrô tuyên xưng Ðức Giêsu là Ðức Kitô, lời tuyên xưng này rất đúng. Nhưng người ta có thể hiểu sai về sứ mệnh chân chính của Ðức Giêsu. Họ hiểu sứ mệnh theo nghĩa chính trị: Giải phóng dân tộc, giành được tự do. Vì thế, ngay sau khi ông Phêrô tuyên xưng, Ngài liền loan báo cho họ con đường thương khó và phục sinh của Ngài.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến trần gian để thực hiện sứ mệnh theo ý Chúa Cha. Xin giúp chúng con khi nhận mình là Kitô hữu, là môn đệ của Chúa, chúng con cũng biết từ bỏ chính mình mà bước đi theo Chúa trên con đường thập giá, dám can đảm chấp nhận và vượt qua những thử thách, đau khổ để được vào vinh quang phục sinh với Chúa. Amen.

Ghi nhớ: “Thầy là Ðấng Kitô. Con Người sẽ phải chịu khổ nhiều”.

Suy niệm 2: Lm. Đaminh Nguyễn Xuân Trường

Ông bà anh chị em tin Chúa không? Nhiều người trả lời ngay: tin chứ, cả nhà tin Chúa mà. Vậy thì anh chị em sống đức tin ra sao? Lúc này bắt đầu thấy ngập ngừng khó nói. Phúc Âm cho thấy sống đức tin là chọn sống dấn thân như Chúa.

  1. An thân.Thánh Phêrô tuyên xưng đức tin chuẩn không cần chỉnh: “Thầy là Đấng Kitô.” Thế mà sau đó Ngài lại bị Chúa mắng thậm tệ: “Satan, lui lại đàng sau Thầy!Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.” Sao Chúa nặng lời vậy? Bởi vì Phêrô muốn Chúa hãy lo an toàn cho bản thân mình, chớ có dại mà đi chịu nạn chịu chết. Phêrô muốn an thân hơn là dấn thân. Phêrô cứ tưởng một đức tin an thân như thế sẽ tốt đẹp, nào ngờ, thánh Giacôbê lại bảo: Đức tin không có hành động là đức tin chết.
  2. Dấn thân.Người ta thì lo an thân, còn Chúa lại cứ lo dấn thân. Chúa sẵn lòng dấn thân vác thánh giá, sẵn lòng hiến thân chịu chết để cứu độ nhân loại. Khi Phêrô trách Chúa đừng có làm vậy thì như thể ông đã cám dỗ Chúa bỏ đường lối cứu độ hy sinh quên mình, nên Chúa đã mắng thẳng vào mặt Phêrô: anh không muốn dấn thân, cứ chỉ lo an thân, đó là quỷ sứ chứ không phải là Chúa. Thiên Chúa là tình yêu. Tình yêu thực sự luôn muốn hy sinh quên mình chăm lo cho người khác.

Theo tâm lí tự nhiên thì người ta thích an thân nhàn nhã hơn là dấn thân vất vả. Nhưng trong tình yêu lại khác. Khi yêu ai thì người ta lại sẵn sàng hy sinh vì người đó. Và điều kỳ diệu trong tình yêu là: dấn thân vất vả lại không thấy vật vã, mà thấy vui vẻ. Thế nên, khi thực sự tin Thiên Chúa là tình yêu thì người ta sẽ sẵn lòng dấn thân chấp nhận hy sinh quên mình như Chúa đã sống. Lối sống của hạt giống tình yêu chết đi để trổ sinh sự sống mới rạng ngời ơn cứu độ. Amen.

Suy niệm 3: Lm. Anrê Nguyễn Quốc Vệ

Mầu Nhiệm Thập Giá

Kể cũng lạ, Phê-rô đã rất chính xác khi đại diện nhóm môn đệ để tuyên xưng: “Thầy là Đấng Ki-tô”, thế mà Đức Giê-su liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Ngài. Sự thật là Phê-rô chỉ mới nói đúng về ‘lý thuyết’ nhưng ông và các bạn môn đệ còn mù mờ chưa hiểu rằng Đấng Ki-tô mà mọi người phải nhờ tin mới được cứu độ (x. Ga 20,31) trước đó “phải chịu đau khổ nhiều, bị giết chết, và sau ba ngày sống lại” rồi mới đem lại sự sống vinh quang (x. Lc 24,26). Sự nông cạn của Phê-rô càng tỏ rõ qua việc ông cố tình can ngăn Đức Giê-su đi nộp mình chịu chết… Thế nên, làm sao có thể nói về Ngài khi chưa hiểu Ngài!

Để biết Đức Giê-su, trước hết, chúng ta được mời gọi đến và ở lại với Ngài; để là môn đệ đích thực của Chúa, phải tin nhận Ngài là Đấng Ki-tô mà là Đấng Ki-tô chịu đóng đinh thập giá. Chúng ta chỉ mất vài giây để nói lên lời tuyên xưng đức tin vào Đức Giê-su, nhưng chúng ta phải dùng mọi giây phút suốt cả cuộc đời để “vác thập giá mình hằng ngày mà đi theo Ngài” (Lc 9,23).

Tự nguyện làm những hy sinh, hãm mình và đón nhận những đau khổ thử thách cách vui lòng để vác thập giá mình hằng ngày đi theo Chúa.

Lạy Chúa Giê-su, sau khi Phê-rô tuyên xưng đức tin, thì Chúa cũng đồng thời công khai ý định đón nhận thập giá. Xin giúp con hiểu rằng, đức tin không chỉ là lời tuyên xưng nơi môi miệng, mà còn phải vác thập giá để theo Chúa mỗi ngày. Xin chỉ cho con đường đi của Chúa. Amen.