Thứ Bảy Tuần VII – Mùa Thường Niên
Lời cầu xin tha thiết của người công chính rất có hiệu lực.
Bài trích thư của thánh Gia-cô-bê tông đồ.
13 Anh em thân mến, ai trong anh em đau khổ ư ? Người ấy hãy cầu nguyện. Ai vui vẻ chăng ? Người ấy hãy hát thánh ca. 14 Ai trong anh em đau yếu ư ? Người ấy hãy mời các kỳ mục của Hội Thánh đến ; họ sẽ cầu nguyện cho người ấy, sau khi xức dầu nhân danh Chúa. 15 Lời cầu nguyện do lòng tin sẽ cứu người bệnh ; người ấy được Chúa nâng dậy, và nếu người ấy đã phạm tội, thì sẽ được Chúa thứ tha. 16 Anh em hãy thú tội với nhau và cầu nguyện cho nhau để được cứu thoát. Vì lời cầu xin tha thiết của người công chính rất có hiệu lực. 17 Ông Ê-li-a xưa cũng là người cùng chung một thân phận như chúng ta ; ông đã tha thiết cầu xin cho đừng có mưa, thì đã không có mưa xuống trên mặt đất suốt ba năm sáu tháng. 18 Rồi ông lại cầu xin, thì trời liền mưa xuống, và đất đã trổ sinh hoa trái.
19 Thưa anh em, nếu có người nào trong anh em lạc xa chân lý, và có ai đưa người ấy trở về, 20 thì anh em hãy biết rằng : kẻ nào làm cho một tội nhân bỏ đường lầm lạc mà trở về, thì cứu được linh hồn ấy khỏi chết và che lấp được muôn vàn tội lỗi của mình.
Đ.Ước chi lời con nguyện
như hương trầm bay toả trước Thánh Nhan.
1Lạy Chúa, con kêu lên cùng Chúa,
xin Ngài mau đến phù trợ con.
Xin lắng nghe lời con, khi con kêu lên Ngài.2Ước chi lời con nguyện
như hương trầm bay toả trước Thánh Nhan,
và tay con giơ lên
được chấp nhận như của lễ ban chiều.
Đ.Ước chi lời con nguyện
như hương trầm bay toả trước Thánh Nhan.
3Xin canh giữ miệng con, lạy Chúa,
và trông chừng lưỡi con.8Lạy Chúa là Chúa Tể, con ngước mắt nhìn Ngài,
bên Ngài con ẩn náu, đừng để con thiệt mạng.
Đ.Ước chi lời con nguyện
như hương trầm bay toả trước Thánh Nhan.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn. Ha-lê-lui-a.
Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
13 Khi ấy, người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Nhưng các môn đệ la rầy họ. 14 Thấy vậy, Người bực mình nói với các ông : “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng. 15 Thầy bảo thật anh em : Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.” 16 Rồi Người ôm lấy các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng.
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Chúa Giêsu thương mến các trẻ em cách đặc biệt, vì Nước Trời thuộc về chúng. Muốn vào Nước Trời, tâm hồn chúng ta cần phải trở nên như trẻ thơ: cậy trông, phó thác và đơn sơ.
Cầu nguyện: Lạy Thiên Chúa là Cha của con, một đứa con nhỏ trong gia đình thật yếu ớt. Hơn nữa, một em bé trong xã hội có là gì đáng cho người khác quan tâm! Nhưng cũng em bé đó lại có vai trò quan trọng trong Nước Trời.
Chúa đã đề cao trẻ thơ như mẫu mực cho tất cả những ai muốn vào Nước Trời. Bởi vì, lạy Cha, nếu em bé lệ thuộc hoàn toàn vào cha mẹ và gia đình, thì con cũng hoàn toàn lệ thuộc vào Cha trong tâm tình phó thác đơn thành.
Xin Cha giúp con nhận ra con người thật của mình: tự sức con, với tất cả mọi nỗ lực, không xứng đáng với ơn lành Cha ban. Cả đời con lập công cũng chẳng đáng Cha ban Nước Trời. Con biết mình yếu đuối như một trẻ thơ. Chính Chúa Giêsu cũng trở thành một trẻ thơ trước mặt Cha. Ngài sống với Cha trong tâm tình đơn sơ, cởi mở, phó thác, vâng phục hoàn toàn. Con nhìn thấy nơi trẻ thơ Giêsu một tấm lòng yêu mến đối với Cha. Xin Cha loại bỏ những gì làm con ảo tưởng mình là kẻ lớn: tự phụ, kiêu căng, ích kỷ… để chỉ giữ lại một điều duy nhất là: tin tưởng cậy trông nơi Cha.
Con biết Cha không thích những người mang thái độ của “kẻ cả”. Xin Cha thanh luyện con để tâm hồn con luôn trong sáng, để hình ảnh Cha không bị mờ đục nơi tâm hồn con. Xin Cha cúi xuống với con và dắt con đi trên đường về Nước Trời. Amen.
Ghi nhớ: “Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó”.
Suy niệm 2: Lm Phaolo Đào Văn Trường – Đón nhận tâm hồn trẻ thơ
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy có hai thái độ trái ngược đó là xua đuổi và đón nhận.
Người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su để xin người chúc lành, nhưng các môn đệ khiển trách chúng. Chúng ta không biết chính xác lý do tại sao nhưng có thể vì các môn đệ sợ bị làm phiền, các ông không muốn đón nhận sự ồn ào, sự lộn xộn ngây thơ của trẻ. Chúa Giê-su thì ngược lại, Người đón nhận trẻ em và qua đó Người cho thấy hình ảnh Nước Trời nơi các em. Đó là những tâm hồn đơn sơ, trong trắng, luôn tin tưởng và phó thác trong sự yếu đuối. Trẻ em không toan tính, không giả tạo nhưng luôn sống thật với chính mình.
Chúng ta muốn xua đuổi hay đón nhận tinh thần ấy, đó là sự lựa chọn tự do của mỗi chúng ta. Đón nhận và sống “tâm hồn trẻ thơ” có thể khiến chúng ta bị thiệt thòi, bị khinh chê, bị coi thường trước mặt người đời nhưng đổi lại chúng ta sẽ được chính Chúa đón nhận và yêu thương. Chúng ta thường nghĩ rằng muốn vào Nước Trời thì cần làm những việc lớn lao: như làm bác ái, đọc kinh cầu nguyện thật nhiều…nhưng điều mà Chúa muốn là chúng ta hãy làm những việc lớn lao ấy với một tâm hồn khiêm tốn, biết khao khát tìm kiếm Chúa và để Chúa làm chủ cuộc đời mình.
Lạy Chúa Giê-su, xin giúp con luôn cảm thấy được bình an khi là một trẻ thơ trong bàn tay yêu thương của Chúa, để con không toan tính điều gì nhưng luôn biết phó thác vào Chúa trong mọi hoàn cảnh.
Suy niệm 3: Lm Phêrô Mai Viết Thắng
Tin mừng hôm nay, thánh Mác-cô thuật lại; người ta dẫn các trẻ nhỏ đến với Chúa Giêsu, để Ngài đặt tay chúc lành cho chúng nhưng các môn đệ ngăn cản. Khi đó, Chúa đã bảo các ông: “cứ để trẻ nhỏ đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng. Vì Nước Thiên Chúa thuộc về những ai giống như chúng”.
Cũng có lần Chúa đã nói với các môn đệ rằng: “nếu anh em không trở lại mà hóa nên như trẻ nhỏ thì sẽ chẳng được vào Nước Trời”. Tại sao Chúa không bảo nên như Đức Mẹ, như thánh Giuse hay các vị thánh khác mà Ngài lại bảo nên như trẻ nhỏ? Như thế, chắc chắn nơi trẻ nhỏ phải có những đức tính thánh thiện tốt đẹp mà người lớn không có được thì Chúa mới tuyên bố như vậy.
Quả thực, chúng ta nhận thấy nơi trẻ nhỏ có rất nhiều những đức tính mà người lớn không có được và người lớn đáng phải học nơi trẻ nhỏ. Đó là tinh thần đơn sơ, phó thác, quảng đại, chia sẻ, yêu thương, tha thứ… chúng ta cứ quan sát trẻ nhỏ, chúng ta sẽ thấy rõ điều đó.
Trẻ nhỏ sống đơn sơ, không cầu kỳ son phấn như người lớn. Không khêu gợi khoe khoang thân xác để cám dỗ người khác. Trẻ không mưu toan, lường gạt, gian giảo, không thù oán như người lớn. Trẻ hoàn toàn phó thác nơi cha mẹ chứ không e dè so đo, tính toán như người lớn. Trẻ sẵn sàng chia sẻ cho bạn bè chứ không như người lớn. Chẳng hạn một que kem, một quả ổi… chia sẻ mỗi đứa cắn một miếng, người lớn không chia sẻ được như thế. Về sự tha thứ, người lớn cũng thua trẻ nhỏ. Nó vừa đánh nhau, nhưng chỉ một lúc sau lại có thể chơi với nhau, người lớn còn lâu mới làm hoà với nhau được.
Lược qua một vài điểm như thế, ta thấy người lớn thua trẻ nhỏ rất nhiều và phải học rất nhiều những đức tính nơi trẻ nhỏ. Chính vì vậy mà Chúa mới bảo ta: “hãy hoá nên như trẻ nhỏ để được vào Nước Trời”.
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta hãy cố gắng học nơi trẻ nhỏ tinh thần đơn sơ phó thác, quảng đại, chia sẻ, yêu thương, tha thứ….. Đừng đánh mất những đức tính đó. Có như thế, mai sau ta mới được Chúa đón nhận vào hưởng hạnh phúc Nước Trời. Amen.