Thứ Hai Tuần IV – Mùa Thường Niên
Bài đọc 1 2 Sm 15,13-14.30 ; 16,5-13a
Chúng ta chạy trốn khỏi Áp-sa-lôm. Cứ để Sim-y nguyền rủa nếu Đức Chúa bảo nó.
Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ hai.
15 13 Khi ấy, người đưa tin đến nói với vua Đa-vít : “Lòng người Ít-ra-en đã theo Áp-sa-lôm.” 14 Vua Đa-vít bảo toàn thể triều thần ở với vua tại Giê-ru-sa-lem : “Đứng lên ! Chúng ta chạy trốn đi, vì chúng ta sẽ không thoát được Áp-sa-lôm. Đi cho mau, kẻo chẳng mấy chốc nó đuổi kịp chúng ta, giáng tai hoạ xuống chúng ta và dùng lưỡi gươm giết dân thành.”
30 Vua Đa-vít lên dốc Cây Ô-liu, vừa lên vừa khóc, đầu trùm khăn, chân đi đất, và toàn dân đi với vua ai cũng đầu trùm khăn, vừa lên vừa khóc.
16 5 Khi vua Đa-vít đến Ba-khu-rim thì kìa có một người từ đó đi ra. Y thuộc cùng một thị tộc với nhà Sa-un, và tên là Sim-y, con ông Ghê-ra. Y vừa đi ra vừa nguyền rủa. 6 Y ném đá vào vua Đa-vít và tất cả bề tôi vua, mặc dầu có toàn thể quân đội và toàn thể các dũng sĩ ở bên phải và bên trái vua. 7 Sim-y nói thế này trong lời nguyền rủa của y : “Cút đi, cút đi, tên khát máu, thằng vô lại ! 8 Đức Chúa đã đổ xuống đầu mày tất cả máu của nhà Sa-un, người đã bị mày chiếm ngôi ; và Đức Chúa đã trao vương quyền vào tay Áp-sa-lôm, con mày. Và này, mày phải tai hoạ, vì mày là tên khát máu !” 9 Ông A-vi-sai, con bà Xơ-ru-gia, thưa với vua : “Tại sao thằng chó chết này dám nguyền rủa đức vua là chúa thượng tôi ? Xin cho tôi qua chặt đầu nó !” 10 Vua nói : “Chuyện của ta can gì đến các ngươi, hỡi các con bà Xơ-ru-gia ? Nếu nó nguyền rủa và nếu Đức Chúa bảo nó : ‘Hãy nguyền rủa Đa-vít’, thì ai dám hỏi : ‘Tại sao mày làm như thế ?’” 11 Vua Đa-vít nói với ông A-vi-sai và tất cả bề tôi : “Này con trai ta, do chính ta sinh ra, mà còn tìm hại mạng sống ta, huống chi là tên Ben-gia-min này ! Cứ để nó nguyền rủa, nếu Đức Chúa đã bảo nó. 12 May ra Đức Chúa sẽ đoái nhìn đến nỗi khổ cực của ta, và Đức Chúa sẽ trả lại cho ta hạnh phúc, thay vì lời nguyền rủa của nó hôm nay.” 13a Vua Đa-vít và người của vua tiếp tục đi trên đường.
Đáp ca Tv 3,2-3.4-5.6-7 (Đ. c.8a)
Đ.Lạy Chúa, xin trỗi dậy, cứu lấy con.
2Lạy Chúa, thù địch con đông vô kể,
người nổi dậy chống con thật quá nhiều !3Quá nhiều kẻ đang nói về con :
“Chúa Trời đâu cứu hắn !”
Đ.Lạy Chúa, xin trỗi dậy, cứu lấy con.
4Nhưng lạy Chúa, chính Ngài là khiên che thuẫn đỡ,
là vinh dự của con,
là Đấng cho con được ngẩng đầu bất khuất.5Tôi vừa cất tiếng kêu lên cùng Chúa,
Chúa liền đáp lại từ núi thánh của Người.
Đ.Lạy Chúa, xin trỗi dậy, cứu lấy con.
6Tôi nằm xuống và tôi thiếp ngủ,
rồi thức dậy, vì Chúa đỡ nâng tôi.7Tôi chẳng còn phải sợ
lũ người đông vô số đang vây bọc quanh tôi.
Đ.Lạy Chúa, xin trỗi dậy, cứu lấy con.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng Mc 5,1-20
Thần ô uế kia, xuất khỏi người này.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
1 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ sang bờ bên kia Biển Hồ, đến vùng đất của dân Ghê-ra-sa. 2 Người vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra đón Người. 3 Anh này thường sống trong đám mồ mả và không ai có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích. 4 Thật vậy, nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng xích, và đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được. 5 Suốt đêm ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá rạch mình. 6 Thấy Đức Giê-su tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy Người 7 và kêu lớn tiếng rằng : “Lạy ông Giê-su, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông ? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van ông đừng hành hạ tôi !” 8 Thật vậy, Đức Giê-su đã bảo nó : “Thần ô uế kia, xuất khỏi người này !” 9 Người hỏi nó : “Tên ngươi là gì ?” Nó thưa : “Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm.” 10 Nó khẩn khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy. 11 Ở đó có một bầy heo rất đông đang ăn bên sườn núi. 12 Đám thần ô uế nài xin Người rằng : “Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia.” 13 Người cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo -chừng hai ngàn con- từ trên sườn núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó. 14 Các người chăn heo bỏ chạy, báo tin trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc gì đã xảy ra. 15 Họ đến cùng Đức Giê-su và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo – chính người này đã bị Đạo Binh quỷ nhập vào. Họ phát sợ. 16 Những người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe việc đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ ám và chuyện bầy heo. 17 Bấy giờ họ lên tiếng nài xin Người đi khỏi vùng đất của họ.
18 Khi Người xuống thuyền, thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin được ở với Người. 19 Nhưng Người không cho phép, Người bảo : “Anh cứ về nhà với thân nhân, và thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương xót anh như thế nào.” 20 Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Đức Giê-su đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.
Suy niệm (Lm. Phanxicô Hoàng Trọng Tưởng)
Ma quỉ là hình ảnh sự dữ đang có mặt khắp mọi nơi và mọi thời. Nhưng ma quỉ là loài khôn ngoan, có thiên hình vạn trạng. Ngày xưa, nó làm thiệt hại phần xác để cho người ta sợ nó. Ngày nay, nó lại dùng những mưu chước khác, không làm cho người ta sợ mà làm cho người ta mê nó.
Đoạn Tin Mừng hôm nay Đức Giêsu đã dùng uy quyền của mình để xua trừ cả một “đạo binh quỷ” trong một con người. Hơn thế nữa, Ngài còn có thể điều khiển đạo binh quỷ nhập vào đàn heo khoảng hai ngàn con rồi lao xuống biển mà chết ngộp. Điều đó nói lên uy quyền tuyệt đối của Đức Giêsu trên ma quỷ. Buồn thay, sau khi biết được quyền năng của Đức Giêsu, đáng lý ra họ phải vui mừng đón rước Ngài vào thành, nhưng họ lại sợ hãi và nài xin Ngài đi khỏi vùng đất của họ.
Chúng ta ngày nay cũng vậy, nhiều khi chỉ vì một chút của cải vật chất mà chúng ta sẵn sàng bỏ Chúa; vì một chút lợi lộc trần gian mà quên đi hạnh phúc thiên đàng.
Lạy Chúa, xin cho chúng con hiểu rằng chỉ có Chúa mới là cùng đích đời chúng con. Nhờ vậy, chúng con có thể từ bỏ mọi sự mà chọn Chúa, để chúng con xứng đáng lãnh phần thưởng Nước Trời Chúa hứa ban ở đời sau. Amen.