Thứ Hai tuần thánh
Bài đọc 1: Is 42, 1-7
Người sẽ không kêu to, không nói lớn, không để ai nghe tiếng giữa phố phường.
Trích sách ngôn sứ I-sai-a.
1 Đây là người tôi trung Ta nâng đỡ, là người Ta tuyển chọn và quý mến hết lòng, Ta cho thần khí Ta ngự trên nó; nó sẽ làm sáng tỏ công lý trước muôn dân. 2 Nó sẽ không kêu to, không nói lớn, không để ai nghe tiếng giữa phố phường. 3 Cây lau bị giập, nó không đành bẻ gẫy, tim đèn leo lét, cũng chẳng nỡ tắt đi. Nó sẽ trung thành làm sáng tỏ công lý. 4 Nó không yếu hèn, không chịu phục, cho đến khi thiết lập công lý trên địa cầu. Dân các hải đảo xa xăm đều mong được nó chỉ bảo.
Đây là lời Thiên Chúa, lời Đức Chúa, Đấng sáng tạo và căng vòm trời, Đấng trải rộng mặt đất với hoa màu tràn lan, Đấng ban hơi thở cho dân trên mặt đất, ban sinh khí cho toàn thể cư dân.
Người phán thế này: “Ta là Đức Chúa, Ta đã gọi ngươi, vì muốn làm sáng tỏ đức công chính của Ta. Ta đã nắm tay ngươi, đã gìn giữ ngươi và đặt làm giao ước với dân, làm ánh sáng chiếu soi muôn nước, 7 để mở mắt cho những ai mù loà, đưa ra khỏi tù những người bị giam giữ, dẫn ra khỏi ngục những kẻ ngồi trong chốn tối tăm.”
Ðáp ca: Tv 26, 1.2.3.13-14
Đ. Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi, tôi còn sợ người nào? Chúa là thành luỹ bảo vệ đời tôi, tôi khiếp gì ai nữa?
Đ. Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
Khi ác nhân xông vào, định nuốt sống thân tôi, ai ngờ chính đối phương, chính những thù địch ấy, lại lảo đảo té nhào.
Đ. Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
Dù cả một đạo quân vây đánh, lòng tôi chẳng sợ gì. Dù có phải lâm vào chiến trận, tôi vẫn cứ cậy tin.
Đ. Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
Tôi vững vàng tin tưởng, sẽ được thấy ân lộc Chúa ban trong cõi đất dành cho kẻ sống. Hãy cậy trông vào Chúa, mạnh bạo lên, can đảm lên nào! Hãy cậy trông vào Chúa.
Đ. Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi.
Tung hô Tin Mừng
Muôn lạy Vua Ki-tô, chỉ có Ngài thương đến thần dân tội lỗi.
Tin Mừng: Ga 12, 1-11
Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này, là có ý dành cho ngày mai táng Thầy.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
1 Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su đến làng Bê-ta-ni-a, nơi anh La-da-rô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết. 2 Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giê-su; cô Mác-ta lo hầu bàn, còn anh La-da-rô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người. 3 Cô Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm. 4 Một trong các môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói: 5 “Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo?” 6 Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung. 7 Đức Giê-su nói: “Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy. 8 Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có; còn Thầy, anh em không có mãi đâu.”
9 Một đám đông người Do-thái biết Đức Giê-su đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Đức Giê-su, nhưng còn để nhìn thấy anh La-da-rô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết. 10 Các thượng tế mới quyết định giết cả anh La-da-rô nữa, 11 vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Đức Giê-su.
Hai thái độ, hai định mệnh (Lm. Gioan Maria Vũ Nguyên Đức Nghĩa)
Đoạn Tin Mừng cho ta nhận ra hành động của Maria là một hành động của một tình yêu dành hết cho thầy Giêsu. Maria đã đổ xuống trên chân Thầy chí ái bình dầu thơm quý nhất (có giá tới 3 trăm quan tiền – là một giá trị rất lớn thời đó) mà những phụ nữ Do-thái đều mơ ước, cô còn lấy mái tóc là niềm tự hào và danh dự vẻ đẹp của người nữ để lau chân Thầy. Đó là những biểu tượng để nói mọi sự Maria đều đặt dưới chân Thầy, trọn vẹn tình yêu tinh thần và thể xác. Chính hành động này làm cho cả nhà sực nức mùi thơm.
Và cũng từ những hành động này của Maria mà tạo ra sự phản đối của Giuđa, nhưng Chúa Giêsu nói: “Cứ để cô ấy yên”. Ở đây không chỉ có một mình Chúa với cô mà có lẽ rất nhiều người đang hiện diện nhưng Maria không quan tâm đến xung quanh, đối với cô chỉ có Chúa Giêsu là tất cả, và cô sẵn sàng dâng cho Chúa tất cả những gì cô có không tính toán so đo, cũng như không sợ đàm tiếu chê cười. Hành động của Maria chính là hành động của những tâm hồn dám đặt Chúa Giêsu lên trên hết, dâng cho Chúa tất cả những gì mình có thể.
Còn Giuđa thì nhìn đâu cũng thấy tiền, đặt cái lợi vật chất lên trên tất cả, “Giuđa”, là người xem tiền của vật chất hơn cuộc khổ nạn Chúa Giêsu sắp tới và coi chuyện tiền bạc hơn hành động tình yêu. Một con người chỉ có coi tiền làm trọng nên nhìn bình dầu Giuđa đã nhìn thấy 300 quan tiền. Thực ra, Tin Mừng nói rõ rằng, Giuđa lấy lý do giúp người nghèo thực ra chỉ là một cách ngụy trang che đậy sự tham lam của ông.
Hôm nay: tôi có thái độ nào để bước vào Tuần Thánh? Thái độ của Giuđa suốt ngày mải mê tính toán đến chuyện tiền bạc, vật chất thế gian để rồi đi tới chỗ diệt vong, hay thái độ của người phụ nữ Maria lấy tình yêu đáp lại tình yêu mà không so đo tính toán thiệt hơn để được cùng hiệp thông với Ngài trong mầu nhiệm vinh quang phục sinh?
Suy niệm (Lm. Phêrô Mai Viết Thắng)
Tin mừng hôm nay, thánh Gioan thuật lại, sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Chúa Giê su đến nhà ông Lazarô là người được Chúa cho sống lại từ cõi chết. Tại đây, người ta dọn tiệc để thết đãi Chúa.
Đang trong bữa ăn đó, có một phụ nữ tên là Maria, cô ta đem đến một bình bạch ngọc đắt tiền, đựng dầu thơm hảo hạng. Cô đập vỡ bình dầu để xức chân Chúa.
Trông thấy cảnh tượng đó, Giuđa tỏ ra khó chịu và nói: “sao không bán dầu thơm đó lấy ba trăm đồng bạc mà cho người nghèo”. Hắn nói thế không phải hắn thương người nghèo cho bằng hắn tiếc bình nước hoa có giá trị.
Vì hắn là kẻ ham mê tiền bạc nên nói thế để che đậy bản chất của hắn khỏi bị lộ diện trước mặt mọi người. Hắn đưa người nghèo ra làm lá chắn cho thái độ giả hình của mình. Hắn là kẻ nối giáo cho giặc để bắt Chúa. Vì thế mà ba ngày đầu của tuần thánh đều nhắc tới khuôn mặt và thái độ của hắn.
Thầy trò sống gắn bó thân thiết với nhau như “bát nước đầy”, còn mấy ngày nữa đâu, còn nhiều thời gian cho nhau nữa đâu mà người môn đệ vô ơn nỡ tiếc xót với Thầy mấy đồng tiền nhỏ mọn mà lại chẳng phải là tài sản của mình. Con người Giuđa hẹp hòi ích kỷ trả nghĩa, đối đãi với Thầy mình như thế đó.
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta đừng bao giờ như Giuđa phản bội Chúa. Đừng quá hẹp hòi ích kỷ. Đừng che đậy giả dối trong lối sống của mình. Hãy lấy tình thương mến mà đối xử với nhau. Để mai sau ta khỏi bị Chúa lên án, xét xử. Amen.
Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)
Sứ điệp: Tính ích kỷ và lòng tham lam khiến chúng ta chỉ nghĩ đến mình, tính toán hơn thiệt với Chúa. Nhưng lòng bác ái và tình yêu thương sẽ dẫn ta đến với Chúa và gần gũi anh em.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, thế giới hôm nay đang có nhiều tiến bộ về kỹ thuật, con người đang mang tham vọng trở thành chủ tể thế giới. Nhu cầu sống hưởng thụ ngày càng lớn. Vì thế, con người thời nay hầu như có khuynh hướng chỉ nghĩ đến mình, sống cho riêng mình và ít khi nghĩ đến người khác. Nhưng lòng bác ái yêu thương đã dẫn con đến với Chúa ngang qua bóng dáng con người. Chúa vẫn còn hiện diện đó đây: nơi em bé mồ côi lang thang vất vưởng, nơi người hành khất tiều tụy trên đường phố, nơi bất cứ ai con gặp gỡ chuyện trò… Tất cả những khuôn mặt đó như nhắc nhở con mở rộng tấm lòng đón nhận anh em.
Lạy Chúa, mùa chay mời gọi con sống hy sinh, cầu nguyện và thực hành bác ái yêu thương. Xin Chúa giúp con biết quảng đại chia sẻ của cải vật chất, để xoa dịu bớt nỗi đau thương và thiếu thốn của đồng loại.
Xin thánh hóa con, giúp con tránh xa những quyến rũ của dục vọng, bớt đi những tiệc tùng xa hoa, bớt rượu chè cờ bạc, bớt tích góp cho mình. Xin giúp con biết san sẻ cho đời, không chỉ là tiền bạc mà còn chia sẻ chính tấm lòng yêu thương. Vì con đường dẫn tới anh em cũng chính là con đường dẫn con đến với Chúa.
Nhưng lạy Chúa, con cũng không thể yêu thương anh em nếu con chưa có lòng yêu mến Chúa thật. Xin Chúa giúp con trước hết yêu mến Chúa vì chính Chúa, mến Chúa trên hết mọi người và mọi sự, bởi vì chỉ có Chúa là Thiên Chúa đáng mến. Amen.
Ghi nhớ: “Hãy để mặc cô ấy làm công việc chỉ về ngày táng xác Ta”.