Chỉ cần như “Bố Em” là được!
“Cuộc sống của Thánh Giuse dạy chúng ta rằng, một người cha không cần phải hoàn hảo trong mắt xã hội. Quan trọng là người cha luôn có mặt khi gia đình cần, là người bảo vệ và hy sinh cho những người thân yêu”.
Vài dòng suy tư ngày cuối tháng Kính Thánh Giuse
– Các sơ muốn có một người bố như thế nào? Tiêu chuẩn chọn chồng của các sơ là gì?
– Thôi! Em chỉ cần như bố em là được!
*****
Đầu giờ học hôm ấy, lớp chúng tôi như được “thả vào nồi xào”. Không khí vui tươi đến mức chẳng ai muốn dừng lại, mọi người hòa vào một bữa tiệc âm thanh với tiếng hát, tiếng cười, và những tràng pháo tay chào đón cha giáo. Sự náo nhiệt như đánh thức mọi giác quan, khiến chúng tôi quên đi những căng thẳng của 4 tiết triết học sắp tới.
Nhưng điều gì khiến bầu không khí hôm ấy thêm phần đặc biệt? Lí do bởi một câu hỏi rất “nặng đô” của cha giáo:
– Các sơ muốn có một người bố như thế nào? Tiêu chuẩn chọn chồng của các sơ là gì?
Chúng tôi phá lên cười với câu hỏi thứ hai. Chắc tại ít ai hỏi các sơ tiêu chuẩn chọn chồng. Đoán được ý trong nụ cười của học trò nên cha vội giải thích:
– Cha muốn nghe câu trả lời của phái nữ để có ý tưởng chia sẻ cho các ông bố.
Mọi người trong lớp lập tức “ồ” lên như đã hiểu ý, rồi nhanh nhẹn “bật chế độ suy tư và tưởng tượng”.
Từng câu trả lời lần lượt vang lên: hiền lành, mạnh mẽ, quyết đoán, chung thủy, yêu thương, tài giỏi, giàu có,… Mỗi người một tiêu chuẩn, một mong muốn nhưng chung quy đều hướng về những phẩm chất tốt đẹp mà chúng tôi hy vọng có thể tìm thấy nơi một người cha, một người bạn đời (nếu có).
Cha giáo viết tất cả những tiêu chuẩn ấy lên bảng, trông như bản “chân dung về một người đàn ông lý tưởng”. Đến khi bảng gần như không còn chỗ trống, cha quay lại nhìn chúng tôi và cất lên giọng hài hước:
– Nhiều tiêu chuẩn vậy? Bảo sao các sơ không lấy chồng?!
Tôi ngồi im lặng lắng nghe mà không ý kiến gì. Bỗng một chị ngồi cạnh ghé tai tôi nói nhỏ:
– Thôi! Em chỉ cần như Bố Em là được!
Tôi đáp lại chị bằng một nụ cười, lòng nhủ thầm đây là câu trả lời hay nhất, một lời giải đáp giản dị nhưng sâu sắc. Câu trả lời ấy chẳng cần phô trương, chẳng cần những tiêu chuẩn cao vời, nhưng lại đủ để làm tôi phải suy nghĩ.
Chắc chắn bố của chị không hoàn hảo như hình mẫu mà chúng tôi vừa phác họa, nhưng hoàn hảo trong ánh mắt và trái tim của chị. Để rồi trước tất cả những tiêu chuẩn đầy lí tưởng ấy, chị vẫn thốt lên cách chân thành và yêu thương: Thôi! Em chỉ cần như bố em là được!
Câu nói mãn nguyện ấy vang lên trong lòng tôi như một làn gió nhẹ, tôi dừng lại và tự hỏi:
– Mình có thật sự hiểu được “Thế nào là một người cha hoàn hảo?”
Những tiêu chuẩn mà chúng tôi vừa vẽ ra có lẽ chỉ là những phẩm chất lý tưởng, những ước mơ về một hình mẫu hoàn mỹ, nhưng liệu rằng chúng ta có đang quên đi cái giá trị cốt lõi? Một người cha thật sự không cần phải là người giỏi trong mọi lĩnh vực, không cần phải đáp ứng tất cả những yêu cầu trong bản lý lịch hoàn hảo. Điều quan trọng là tình yêu thương, sự hy sinh mà người cha dành cho vợ con mình.
Như thánh Giu-se, dù là một mẫu gương tuyệt vời cho mọi trưởng gia nhưng ngài lại rất đỗi bình dị. Thánh nhân không phải là một vị vua quyền lực, không nổi bật với những kỳ tích hay công trạng huy hoàng. Ngài chỉ là một người đàn ông chất phác, âm thầm làm công việc của mình, bảo vệ và nuôi dưỡng Chúa Giêsu cùng Mẹ Maria. Thế nhưng, trong sự bình dị, chất phác ấy, Cha Thánh đã thể hiện một tình yêu thương vô bờ bến, một sự trung thành tuyệt đối và một khả năng đón nhận những thử thách mà không một lời than vãn.
Cuộc sống của Thánh Giu-se dạy chúng ta rằng, một người cha không cần phải hoàn hảo trong mắt xã hội. Quan trọng là người cha ấy luôn có mặt khi gia đình cần, là người luôn sẵn sàng bảo vệ và hy sinh cho những người thân yêu. Mặc dù không có danh tiếng lớn, nhưng trong mắt Chúa Giê-su và Mẹ Maria, ngài là một người cha, một người chồng hoàn hảo. Chính sự giản dị và hy sinh không đòi đáp trả đó mới là hình mẫu mà chúng ta tìm kiếm.
“Thôi! Em chỉ cần như bố em là được!” Câu nói của chị bạn tôi như lời nhắc nhở nhẹ nhàng, chân thành mà sâu sắc. Bố chị có thể không phải là người hoàn hảo trong mắt người khác, nhưng trong mắt chị, bố là người duy nhất mang đến cho chị cảm giác bình yên và an toàn, giống như thánh Giu-se luôn ở bên Mẹ Maria và Chúa Giêsu, sẵn sàng bảo vệ gia đình trong mọi hoàn cảnh.
Vì vậy, có lẽ điều chúng ta cần tìm kiếm không phải là sự hoàn hảo, mà là tình yêu chân thành và sự hy sinh vô điều kiện của người cha.
— Đỗ Tương—
Học Viện Đức Maria – Mẹ Sự Sống