Chúa Nhật Tuần III – Mùa Thường Niên

Bài đọc 1                     Gn 3,1-5.10

Dân Ni-ni-vê bỏ đường gian ác mà trở lại.

Bài trích sách ngôn sứ Giô-na.

1 Có lời Đức Chúa phán với ông Giô-na rằng : 2 “Hãy đứng dậy, đi đến Ni-ni-vê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền cho ngươi.” 3 Ông Giô-na đứng dậy và đi Ni-ni-vê, như lời Đức Chúa phán. Ni-ni-vê là một thành phố cực kỳ rộng lớn, đi ngang qua phải mất ba ngày đường. 4 Ông Giô-na bắt đầu vào thành, đi một ngày đường và công bố : “Còn bốn mươi ngày nữa, Ni-ni-vê sẽ bị phá đổ.” 5 Dân Ni-ni-vê tin vào Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ. 10 Thiên Chúa thấy việc họ làm, thấy họ bỏ đường gian ác mà trở lại, Người hối tiếc về tai hoạ Người đã tuyên bố sẽ giáng trên họ, và đã không giáng xuống nữa.

Đáp ca          Tv 24,4-5a.6 và 7c.8-9 (Đ. c.4a)

Đ.Lạy Chúa, đường nẻo Ngài, xin dạy cho con biết.

4Lạy Chúa, đường nẻo Ngài, xin dạy cho con biết,
lối đi của Ngài, xin chỉ bảo con.5aXin dẫn con đi theo đường chân lý của Ngài
và bảo ban dạy dỗ,
vì chính Ngài là Thiên Chúa cứu độ con.

Đ.Lạy Chúa, đường nẻo Ngài, xin dạy cho con biết.

6Lạy Chúa, nghĩa nặng với ân sâu
Ngài đã từng biểu lộ từ muôn thuở muôn đời,
giờ đây xin nhớ lại.7cXin lấy tình thương mà nhớ đến con cùng.

Đ.Lạy Chúa, đường nẻo Ngài, xin dạy cho con biết.

8Chúa là Đấng nhân từ chính trực, chỉ lối cho tội nhân,9dẫn kẻ nghèo hèn đi theo đường công chính,
dạy cho biết đường lối của Người.

Đ.Lạy Chúa, đường nẻo Ngài, xin dạy cho con biết.

 

Bài đọc 2           1 Cr 7,29-31

Bộ mặt thế gian này đang biến đi.

Bài trích thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

29 Thưa anh em, tôi xin nói với anh em điều này : thời gian chẳng còn bao lâu. Vậy từ nay những người có vợ hãy sống như không có ; 30 ai khóc lóc, hãy làm như không khóc ; ai vui mừng, như chẳng mừng vui ; ai mua sắm, hãy làm như không có gì cả ; 31 kẻ hưởng dùng của cải đời này, hãy làm như chẳng hưởng. Vì bộ mặt thế gian này đang biến đi.

 

Tung hô Tin Mừng            Mc 1,15

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng                      Mc 1,14-20

Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

14 Sau khi ông Gio-an bị nộp, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa. 15 Người nói : “Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.”

16 Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy ông Si-môn với người anh là ông An-rê, đang quăng lưới xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá. 17 Người bảo các ông : “Các anh hãy đi theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh trở thành những kẻ lưới người như lưới cá.” 18 Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà theo Người.

19 Đi xa hơn một chút, Người thấy ông Gia-cô-bê, con ông Dê-bê-đê, và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang vá lưới ở trong thuyền. 20 Người liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là ông Dê-bê-đê ở lại trên thuyền với những người làm công, mà đi theo Người.

 

Chuyện Tiên tri Giô-na (Denis McBride, CSsR)
Nhà tiên tri đi trốn
Một trong những câu chuyện hấp dẫn nhất trong Kinh Thánh là chuyện Giô-na, nhà tiên tri bỏ trốn. Giô-na được Đức Chúa Trời truyền lệnh đi đến thành phố lớn Ni-ni-vê và nói với dân chúng rằng 40 ngày nữa Chúa Trời sẽ tiêu diệt họ. Giô-na tin rằng vì Chúa nhân từ nên thành phố sẽ không bị phá hủy (4,2) – thế thì những lời tiên báo của ông sẽ nhanh chóng trật lất và ông sẽ trông như một anh hề. Nếu đây là nhiệm vụ đầu tiên của Giô-na thì đây cũng là lần đầu tiên ông thoái thác : thay vì đến Ni-ni-vê, ông quyết định đi Tác-sít trong một chuyến trốn việc toàn tập. Ít là ở Tác-sít sẽ không có ai cười nhạo ông thất bại.
Giô-na sai lầm khi nghĩ rằng có thể thoát khỏi tầm tay của Chúa, ông có biết đâu mình lại rơi vào một bất ngờ ướt mem. Ông mua vé, lên tàu và ngủ. Một cơn bão lớn khiến con tàu có nguy cơ vỡ tan tành. Trong khi tất cả các thủy thủ bận rộn cầu nguyện và ném hàng hóa xuống biển thì Giô-na vẫn tì tì ngủ say. Thuyền trưởng lệnh cho ông thức dậy và cầu nguyện. Khi thấy thảm họa đã cận kề, ông thừa nhận chính ông là nguyên nhân. Ông bảo các thủy thủ ném ông xuống biển. Ném hành khách ra khỏi tàu đâu phải chuyện chơi nên các thủy thủ sao dám; nhưng khi biển động dữ dội hơn, họ thay đổi quyết định. Giô-na bay ra khỏi tàu, mọi thứ lại bình yên.
Và rồi ông Giô-na ngậm miệng gặp con cá voi to mồm. Hình ảnh quá rõ : Giô-na bị đưa vào vực sâu để được tái sinh. Nếu anh hùng muốn vượt lên, trước tiên anh ta phải vượt lên chính trong nội tâm mình. Có điều gì đó trong Giô-na phải cho đi, có điều gì đó trong Giô-na phải chết đi. Ánh sáng chỉ đến sau trải nghiệm tự hủy. Thế nên, Thiên Chúa cho Giô-na tham gia một khóa cải quá tự tân ba ngày.
Cơ hội khác
Giô-na có cơ hội ăn năn. Ông không giữ ý mình nữa, ông đã ở trong sâu thẳm đối mặt với chính mình và yêu cầu của Chúa. Ông cầu nguyện, ông suy gẫm, ông nhớ lại; và rồi ông hứa sẽ thực hiện lời Chúa. Khi điều đó xảy ra, ông được đưa ra khỏi vực sâu và xe buýt cá voi chở ông lên đất liền. Khi Giô-na trở lại môi trường sống của mình, Lời Chúa nói với ông lần thứ hai : “Hãy đứng dậy, đi đến Ni-ni-vê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền cho ngươi.” (3,2)
Giô-na vâng lời. Ông vào thành phố nói với mọi người rằng tất cả bọn họ sẽ bị tiêu diệt sau bốn mươi ngày nữa. Thông điệp không úp mở; rõ ràng và chính xác. Ai cũng quan tâm : vua và các quan ra lệnh cho dân chúng từ bỏ hành vi xấu xa của mình, “biết đâu Thiên Chúa chẳng nghĩ lại, bỏ ý định giáng phạt, và nguôi cơn thịnh nộ.” Họ hy vọng rằng nếu mình hối hận thì Chúa cũng vậy.
Chúa hối hận khi con người hối hận. Mọi người đều vui mừng khôn xiết. Tất cả trừ một. Trong khi mọi người vui mừng thì Giô-na rời khỏi thành phố để hờn dỗi. Như ngài tiên tri đã nghi ngờ ngay từ đầu, Chúa có thói quen tha thứ không kiểm soát. Ông Giô-na lại tranh luận với Chúa : “Ôi, lạy Đức Chúa, đó chẳng phải là điều con đã nói khi còn ở quê nhà sao ? Chính vì thế mà con đã vội vàng trốn đi Tác-sít. Thật vậy, con biết rằng Ngài là Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương, và hối tiếc vì đã giáng hoạ.” Ông cầu xin Chúa lấy đi mạng sống của ông. Ông bị Chúa làm ông nhục nhã. Nhà tiên tri đã được chứng minh là thất bại.
Giô-na quyết định ngồi dưới nắng nóng cho đến chết, nhưng Chúa Trời làm cho cây thầu dầu mọc lên, che bóng cho tiên tri Ngài. Ông Giô-na cảm thấy tốt hơn. Nhưng Chúa lại làm cho cây chết đi và Giô-na cảm thấy tiếc cái cây. Thế là Chúa có lời cuối cùng : Ngài hỏi Giô-na tại sao ông lại tiếc, chẳng lẽ Chúa lại không tiếc thành Ni-ni-vê, nơi “có hơn một trăm hai mươi ngàn người không phân biệt được bên phải với bên trái, và lại có rất nhiều thú vật hay sao ?”
Ăn năn
Với câu hỏi của Chúa, chuyện Giô-na kết thúc. Giô-na bị ám ảnh mình phải đúng và ông sẵn sàng chứng kiến mọi người đều phải chết để chứng minh lời mình là đúng. Nhưng tiên tri thì phải học cho biết rằng : mục đích của lời tiên tri không phải là sự chính xác mà là sự ăn năn. Không sai khi ông Giô-na bị coi là ngố; tiên tri mà chẳng ứng nghiệm, nhưng sự ăn năn của mọi người quan trọng hơn nhiều. Ông phải học cho biết rằng không bao giờ là quá muộn để ăn năn và rằng luôn là tốt khi lời tiên tri “sẽ vào hỏa ngục” được chứng minh là sai.
Chuyện Giô-na mang hy vọng đến cho tất cả chúng ta. Trong câu chuyện ai cũng hối hận : chính ông Giô-na, dân thành Ni-ni-vê, thậm chí cả Chúa. Tin vui là không ai bị ràng buộc bởi số phận đã định trước, không ai phải cam chịu thảm họa. Bằng cách lựa chọn hoán cải, chúng ta có thể thay đổi cuộc sống của mình. Ăn năn là tin mừng vì nó có nghĩa là không có gì không được giải quyết, không có gì bị niêm phong. Hình phạt đã lên kế hoạch luôn có thể được hủy bỏ. Mọi thứ có thể thay đổi. Nếu Chúa có thể bắt đầu lại thì chúng ta cũng có thể bắt đầu lại và bắt đầu lại.
Đó là Tin Mừng. Đó là tin vui. Và ăn năn không nhất thiết phải là mình càu nhàu, mình bực bội. Như Giô-na đã trải nghiệm, bạn vẫn có thể có thời gian trong bụng cá voi !
Nguyễn Minh Đức CSsR (Nhà thờ Nà Phặc) chuyển ngữ

NĂM MỚI ĐỔI ĐỜI (Lm. Đaminh Nguyễn Xuân Trường)

Phúc Âm tuần này kể chuyện Chúa Giêsu bắt đầu giai đoạn mới trong cuộc đời Ngài bằng lời rao giảng:“Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.” Một lời kêu gọi đổi mới cuộc đời. Chúa đã đổi đời các môn đệ.

  1. Quyết đoán từ bỏ.Để đổi đời thì việc đầu tiên là phải quyết đoán từ bỏ, không chỉ từ bỏ cái cũ, cái xấu, mà đôi khi phải từ bỏ cả những tình thân, những điều tốt để đời được tốt đẹp hơn. Để đổi đời, dân Ninivê đã bỏ đường gian ác để đi theo đường lối Chúa là đường công chính. Để đổi đời, các môn đệ đã không chỉ quyết đoán từ bỏ công việc chài lưới, mà còn từ bỏ cả bạn bè đồng nghiệp, cả gia đình để đi theo Chúa Giêsu cứ như thể một chàng trai, một cô gái rời bỏ gia đình cha mẹ để theo nhau kết hôn. Thế nên, sám hối cần bước đầu tiên là từ bỏ những dính bén cản trở đổi mới cuộc đời chúng ta.
  2. Quyết tâm tiến bước. Từ bỏ rồi mà không tiến bước thì đời sẽ lạc trôi dang dở. Vì vậy, sau từ bỏ, bước tiếp theo để đổi đời là quyết tâm tiến bước để đạt mục đích, đạt khát vọng của mình. Thế nên, đích đến của sám hốilà tin vào Tin Mừng, tin vào Chúa, đi vào liên hệ tình nghĩa mật thiết với Chúa Giêsu Kitô – Con Thiên Chúa làm người. Đi theo Chúa thì Chúa sẽ đổi đời các môn đệ như Ngài khẳng định: “Các anh hãy đi theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh trở thành những kẻ lưới người như lưới cá.”

Đổi mới là quy luật của đất trời. Thế giới cũng đang đổi mới không ngừng. Thế nên, các môn đệ Chúa bắt buộc phải đổi mới. Muốn đổi mới rất cần một tầm nhìn xa trông rộng vượt ra khỏi bản thân, vượt ra khỏi ao làng để vươn ra biển lớn và vươn tới trời cao. Chúa Giêsu – Đấng từ trời xuống thế – sẽ soi sáng chúng ta thay đổi tầm nhìn và giúp sức chúng ta quyết tâm hành động nhằm thay đổi cuộc đời, thay đổi thế giới. Amen.