Thứ Năm Tuần VI Mùa Phục Sinh
Bài đọc 1 Cv 18, 1-8
Ông Phao-lô ở lại nhà họ,
cùng làm việc và thảo luận tại hội đường.
Trích sách Công vụ tông đồ.
1 Hồi ấy, ông Phao-lô rời A-thê-na đi Cô-rin-tô. 2 Tại đây, ông gặp một người Do-thái tên là A-qui-la, quê ở Pon-tô, vừa mới từ I-ta-li-a đến, cùng với vợ là Pơ-rít-ki-la, vì hoàng đế Cơ-lau-đi-ô đã ra lệnh cho mọi người Do-thái phải rời Rô-ma. Ông Phao-lô đến thăm hai ông bà, 3 và vì cùng nghề, nên ông ở lại nhà họ và cùng làm việc: họ làm nghề dệt lều. 4 Mỗi ngày sa-bát, ông thảo luận tại hội đường, cố thuyết phục cả người Do-thái lẫn người Hy-lạp.
5 Khi ông Xi-la và ông Ti-mô-thê từ Ma-kê-đô-ni-a xuống, thì ông Phao-lô chỉ lo giảng, long trọng làm chứng cho người Do-thái biết rằng Đức Giê-su chính là Đấng Ki-tô. 6 Bởi họ chống đối và nói lộng ngôn, nên ông giũ áo mà bảo họ: “Máu các người cứ đổ xuống trên đầu các người! Phần tôi, tôi vô can; từ nay trở đi, tôi sẽ đến với người ngoại.” 7 Ông rời bỏ chỗ ấy đến nhà một người ngoại tôn thờ Thiên Chúa, tên là Ti-xi-ô Giút-tô, ở sát bên hội đường. 8 Ông Cơ-rít-pô, trưởng hội đường, tin Chúa, cùng với cả nhà. Nhiều người Cô-rin-tô đã nghe ông Phao-lô giảng cũng tin theo và chịu phép rửa.
Ðáp ca Tv 97, 1.2-3ab.3cd-4
Đ. Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân.
Hát lên mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã thực hiện bao kỳ công. Người chiến thắng nhờ bàn tay hùng mạnh, nhờ cánh tay chí thánh của Người.
Đ. Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân.
Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ, mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân; Người đã nhớ lại ân tình và tín nghĩa dành cho nhà Ít-ra-en.
Đ. Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân.
Toàn cõi đất này đã xem thấy, ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Tung hô Chúa, hỡi toàn thể địa cầu, mừng vui lên, reo hò đàn hát.
Đ. Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân.
Tung hô Tin Mừng x. Ga 14, 18;16,22
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói: “Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy sẽ lại đến với anh em, và lòng anh em sẽ vui mừng”. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng Ga 16, 16-20
Anh em sẽ lo buồn,
nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Ít lâu nữa, anh em sẽ không còn trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy.”
Bấy giờ vài người trong nhóm môn đệ của Đức Giê-su hỏi nhau: “Người muốn nói gì khi bảo chúng ta: “Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy” và “Thầy đến cùng Chúa Cha?” 18 Vậy các ông nói: “Ít lâu nữa” nghĩa là gì? Chúng ta không hiểu Người nói gì!” 19 Đức Giê-su biết là các ông muốn hỏi mình, nên bảo các ông: “Anh em bàn luận với nhau về lời Thầy nói: “Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy”. 20 Thật, Thầy bảo thật anh em: anh em sẽ khóc lóc và than van, còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.
Thấy Chúa mỗi ngày (Lm. Phanxicô Hoàng Trọng Tưởng)
Ai cũng có quỹ thời gian là như nhau, nhưng ý nghĩa và độ dài khác nhau với từng người. Kẻ đang chờ đợi một điều gì đến thì thời gian trôi quá chậm, còn kẻ đang hưởng niềm vui thì thời gian lại trôi quá nhanh.
“Ít lâu nữa, anh em sẽ không còn trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy.” Chúa Giêsu cho các môn đệ biết có một khoảng thời gian, họ sẽ không thấy Ngài, đó là thời gian Ngài chịu khổ nạn và chịu chết. Rồi sẽ đến thời gian họ lại thấy Ngài, đó là thời điểm Ngài phục sinh và cả sự trở lại của Ngài trong vinh quang.
Cùng chung một thời gian, khi không có Chúa bên cạnh, các môn đệ sẽ khóc than, còn thế gian thì vui mừng. Và niềm vui sẽ trở lại với các môn đệ khi họ gặp lại Chúa.
Ngày nay chúng ta không thể thấy Chúa một cách nhãn tiền như các môn đệ xưa, nhưng chúng ta vẫn có thể thấy Chúa, có Chúa bằng con mắt đức tin. Và khi đó, chúng ta sẽ luôn được hưởng niềm vui và bình an thực sự. Thế nhưng, nhiều người sẵn sàng chọn những niềm vui chóng qua là các thú vui, các đam mê ở trần gian này mà quên mất Chúa trong đời, không còn ý thức Chúa hiện diện bên cạnh. Và vì vậy, họ cũng đánh mất luôn niềm vui, hạnh phúc thực sự.
Lạy Chúa Giêsu phục sinh, xưa Chúa đã trở thành niềm vui và sự nâng đỡ an ủi cho các môn đệ khi các ông có Ngài hiện diện bên cạnh. Vì thế, khi vắng bóng Chúa, các ông đã buông xuôi thất vọng. Hôm nay, Chúa đã phục sinh và vẫn hiện diện trong cuộc đời chúng con, giúp chúng con biết luôn sống theo thánh ý Chúa, như một niềm vui tràn đầy trong tâm hồn. Xin Chúa cho chúng con ý thức Chúa luôn bên cạnh để cuộc đời chúng con được reo vui phấn khởi và tràn đầy ý nghĩa. Amen.
Suy niệm (Lm. Phêrô Mai Viết Thắng)
Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các tông đồ rằng: “Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui”.
Khi Chúa nói về việc Ngài ra đi chịu chết để cứu chuộc nhân loại, các tông đồ rơi vào tình trạng buồn phiền, lo lắng. Nhưng nỗi buồn ấy sẽ biến thành niềm vui khi Chúa sống lại.
Cái chết của Chúa Giêsu không chỉ đem lại niềm vui ơn cứu độ cho các tông đồ mà còn cho cả thế giới. Bởi vì, đây là cái chết của Con Thiên Chúa làm người, nên mới có giá trị cứu độ chứ không phải cái chết của một người phàm không phải Con Thiên Chúa.
Trong hành trình dương thế của mỗi người chúng ta, tất cả những hy sinh đau khổ của ta, nếu ta biết kết hợp với sự đau khổ của Chúa Giêsu trong cuộc thương khó của Ngài thì những đau khổ ấy sẽ có giá trị thiêng liêng đem lại ơn cứu độ cho mỗi người chúng ta, chứ không qua đi vô ích. Điều chính yếu là biết kết hợp với sự đau khổ của Chúa. Bởi vì, không có cuộc khổ nạn của Chúa thì đau khổ của ta dù có lớn lao đến đâu, cũng không có giá trị cứu độ.
Mỗi người chúng ta hãy cảm tạ hồng ân cứu độ mà Chúa đã dành cho chúng ta. Để đáp lại tình yêu ấy, mỗi người chúng ta hãy cố gắng sống xứng đáng với ơn gọi của người Kitô hữu, để mai ngày đạt tới hạnh phúc Nước Trời, nơi Chúa Kitô phục sinh đang hiển trị. Amen.
Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)
Sứ điệp: Chúa Giêsu đã trở thành ý nghĩa cho thời gian. Thời gian có Ngài hiện diện là thời gian của niềm vui. Vì vậy, thời gian của người tín hữu sẽ trở thành u buồn nếu vắng bóng Người.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, cuộc đời con được dệt thành từ bao nhiêu biến cố. Mỗi sự việc xảy ra tạo nên những tâm trạng khác nhau. Có lúc con cảm thấy thật dễ chịu sung sướng vì cuộc đời hợp ý con. Nhưng rất nhiều khi con chán nản, thời gian sao nặng nề căng thẳng quá.
Tuy nhiên, lạy Chúa Giêsu, khi con sống trong tình yêu Chúa, thì thời gian con sống trở thành nhẹ nhàng hạnh phúc. Vì lúc ấy con sống trong tình mến Chúa, và lòng yêu mến ấy sẽ hóa giải tất cả. Bất cứ lúc nào Chúa cũng vẫn hiện diện trong cuộc đời con, nhưng nhiều lúc con đã khước từ lời mời gọi yêu thương của Chúa để đi theo những mời mọc của ma quỷ và thế gian. Lúc đó, cuộc sống của con vắng bóng Chúa và mất đi niềm vui hạnh phúc. Cuộc đời trở nên vô nghĩa.
Ngày xưa, Chúa đã trở thành niềm vui và sự nâng đỡ ủi an cho các môn đệ. Vì thế, khi vắng bóng Chúa, các ông đã buông xuôi thất vọng. Hôm nay, Chúa đã phục sinh và vẫn hiện diện trong cuộc đời con, giúp con biết luôn tìm sống theo thánh ý của Chúa, như một niềm vui tràn đầy trong tâm hồn. Và mặc dù bề ngoài con thiếu thốn hoặc mất mát tất cả, nhưng tâm hồn con vẫn có Chúa hiện diện, thì con tin rằng con vẫn còn tất cả, cuộc đời vẫn reo vui phấn khởi và tràn đầy ý nghĩa. Amen.
Ghi nhớ: “Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui”.