Chúa Nhật Tuần XII – Mùa Thường Niên

Bài đọc 1

Đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành.

Bài trích sách Gióp.

1 Bấy giờ, giữa cơn bão táp, Đức Chúa lên tiếng trả lời ông Gióp như sau :

8Cửa đại dương, ai ra tay khép lại
khi nước tuôn trào từ đáy vực sâu,
9khi Ta giăng mây làm áo nó mặc,
phủ sương mù làm tã che thân ?
10Đường ranh giới của nó, chính Ta vạch sẵn,
lại đặt vào nơi cửa đóng then cài ;
11rồi Ta phán : “Ngươi chỉ tới đây thôi,
chứ không được tiến xa hơn nữa,
đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành !”

Đáp ca

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

23Có những người vượt biển ngược xuôi nghề thương mãi,
giữa trùng dương lèo lái con tàu,24mắt đã tường việc Chúa làm nên
và kỳ công Người thực hiện giữa dòng nước lũ.

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

25Chúa truyền lệnh khiến bùng lên bão táp,
lớp sóng xô cuồn cuộn dập dồn.26Họ nhô lên tận trời, nhào xuống vực sâu,
lúc nguy hiểm, hồn xiêu phách lạc.

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

28Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng Chúa,
Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân.29Đổi phong ba thành gió thoảng nhẹ nhàng,
sóng đang gầm, bỗng đâu im tiếng.

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

30Họ vui sướng, vì trời yên bể lặng
và Chúa dẫn đưa về bờ bến mong chờ.31Ước chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa,
và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

Bài đọc 2

Cái mới đã có đây rồi.

Bài trích thư thứ hai của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

14 Thưa anh em, tình yêu Đức Ki-tô thôi thúc chúng tôi, vì chúng tôi nghĩ rằng : nếu một người đã chết thay cho mọi người, thì mọi người đều chết. 15 Đức Ki-tô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống không còn sống cho chính mình nữa, mà sống cho Đấng đã chết và sống lại vì mình.

16 Vì thế, từ đây chúng tôi không còn biết một ai theo quan điểm loài người. Và cho dù chúng tôi đã được biết Đức Ki-tô theo quan điểm loài người, thì giờ đây chúng tôi không còn biết Người như vậy nữa. 17 Cho nên, phàm ai ở trong Đức Ki-tô đều là thọ tạo mới. Cái cũ đã qua, và cái mới đã có đây rồi.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

Người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

35 Khi ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ : “Chúng ta sang bờ bên kia đi !” 36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền ; có những thuyền khác cùng theo Người. 37 Một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước. 38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói : “Thầy ơi, chúng ta chết mất, Thầy chẳng lo gì sao ?” 39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển : “Im đi ! Câm đi !” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ. 40 Rồi Người bảo các ông : “Sao nhát thế ? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao ?” 41 Các ông sợ hãi kinh hoàng và nói với nhau : “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?”

Suy niệm 1 : TGM Giuse Nguyễn Năng

Suy niệm: Con thuyền tròng trành trước phong ba giữa biển cả thế mà Thầy Giêsu vẫn nằm ngủ. Tại sao Thầy không nao núng, trong khi các tông đồ cuống cuồng lên ? Phải chăng vì Thầy đang nằm trong tay mọi uy quyền. Nếu các môn đệ tin vào sức mạnh của Thầy mình, chắc chắn các ông sẽ an tâm. Các ông nhát đảm vì thiếu niềm tin.

Cầu nguyện: Lạy Thầy Giêsu kính mến! Chúng con, Giáo Hội chúng con, lao đao giữa biển cả cuộc đời. Quyền lực sự dữ đang thét gào như muốn nuốt gọn lấy chúng con. Nhiều phen chúng con đã té nhào trước sự tấn công của ác thần. Xin Thầy thức dậy và mau đến với chúng con. Có Thầy cùng chiến đấu, chắc chắn chúng con sẽ chiến thắng vẻ vang. Amen.

Ghi nhớ: “Người là ai mà cả gió lẫn biển cũng đều vâng lệnh Người”.

 

Suy niệm 2 : Lm Giuse Cao Văn Hoàng, C.Ss.R

Đoạn Tin Mừng hôm nay mang một ý nghĩa vô cùng độc đáo. Từng chi tiết trong bài Tin Mừng lại truyền tải những thông điệp sâu sắc. Hình ảnh “chiều đến” báo cho chúng ta biết ngày đã sắp tàn và bóng đêm đang tới. Con thuyền là hình ảnh của cộng đoàn các môn đệ, của chính Giáo Hội. Biển cả và đêm tối là nơi sự dữ hoạt động chống lại những kẻ tin. Sau một ngày giảng dạy cho đám đông ở ven Biển Hồ, Đức Giêsu cũng đã thấm mệt. Ngài đã yêu cầu các môn đệ “sang bờ bên kia”. Bờ bên kia chính là vùng đất Ghê-rê-sa, vùng đất của dân ngoại.

Tin Mừng kể tiếp rằng đoàn thuyền đang di chuyển thì bất ngờ một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền đến nỗi thuyền đầy nước. Trong khi đó, Đức Giêsu lại đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ không còn kiên nhẫn được nên đã đánh thức và trách móc Chúa “Thầy chẳng lo gì sao”. Lời trách móc, pha lẫn sự bực bội diễn tả tình cảnh bất lực của các môn đệ. Tuy nhiên, trái ngược với sự hoang mang cực độ của các môn đệ, Đức Giêsu thức dậy, ngăm đe gió và truyền cho biển “Im đi! Câm đi”. Tức khắc “Gió liền tắt, và biển lặng như tờ”. Người quở trách các môn đệ về sự nhát gan và thiếu lòng tin của các ông.

Trong đời sống thường ngày, có biết bao nhiêu lần chúng ta cũng đã phản ứng như các tông đồ. Chúng ta bị cuốn vào những hiện tượng, sự việc. Chúng ta ra sức để giải quyết những vấn đề bằng khả năng, tính toán riêng của mình. Chúng ta mệt mỏi, kiệt sức vì thấy mãi mà không xong. Sau cùng, chúng ta bực bội kêu trách Chúa không quan tâm, giúp đỡ mình. Nhưng có một điều, chúng ta không nhận ra là tất cả những điều chúng ta làm kể trên đều không xuất phát từ lòng tin. Chúng ta đã bỏ Chúa qua một bên và chỉ tin vào sức mạnh của chính mình. Chúng ta chỉ tỉnh ngộ khi Chúa la to vào tai chúng ta: sao nhát thế, sao vẫn chưa có lòng tin!

Lạy Chúa Giêsu, nhiều lần trong cuộc đời, chúng con đã sống như thể không có Chúa. Chúng con loay hoay chạy theo những vấn đề và mệt mỏi tìm cách giải quyết. Chúng con cậy dựa vào kinh nghiệm và những mối tương quan với hy vọng rằng vấn đề sẽ được giải quyết. Đến khi kiệt sức, chúng con nhận ra rằng mình đã quên lãng Chúa từ lâu. Xin giúp chúng con biết đối diện với những thách đố bằng một đức tin mạnh mẽ. Xin cho chúng con xác tín rằng Chúa luôn ở bên để giải thoát chúng con.  

CÓ CHÚA, SỢ CHÓ GÌ SÓNG GIÓ (Lm.  Đaminh Nguyễn Xuân Trường)

Chúa Giêsu và các môn đệ đang đi thuyền thì sóng to gió lớn ập đến. Các môn đệ thì cuống cuồng sợ hết hồn, còn Chúa Giêsu lại vẫn vô tư ngủ ở ngay đàng lái. Tại sao vậy?

  1. Sóng gió to.Có Chúa cùng đi trên thuyền mà các môn đệ vẫn gặp sóng gió. Hình ảnh này cho thấy dù có Chúa ở cùng thì thuyền đời chúng ta vẫn gặp những sóng gió, không tránh được. Biển không có sóng gió thì đó là ao làng. Biển càng rộng lớn sóng gió càng to.
  2. Sợ chó gì.Trước sóng gió, các môn đệ sợ hết hồn, hoảng hốt thốt lên: “Thầy ơi, chúng con chết mất, Thầy chẳng lo gì sao?” còn Chúa lại không hề hoảng sợ, cứ thư thái bình an ngủ ngon lành. Trước sóng gió có người sợ, có người không. Tại sao? Sợ vì mình yếu khả năng, yếu sức lực, yếu bản lĩnh. Yếu nên thấy sóng gió là thấy hiểm nguy đe dọa. Còn khi mình mạnh mẽ, mình có chỗ cậy dựa vững chắc thì sợ chó gì sóng gió, gió càng to càng mát. Người mạnh bắt sóng gió đẩy thuyền mình lướt đi nhanh hơn, người yếu thì bị sóng gió vùi dập thuyền đắm chìm.
  3. Vì có Chúa.Sóng gió luôn có trong đời. Điều quan trọng là cần sức mạnh để vững vàng vượt qua sóng gió. Sức mạnh đó có được là nhờ lòng tin vững vàng vào Thiên Chúa quyền năng chỉ cần phán một lời “Im đi!” thì “gió liền tắt, và biển lặng như tờ.” Điều nguy hiểm trong đời không phải là gặp sóng gió mà là không có lòng tin. Chúa đã khiển trách các môn đệ: “Sao hoảng sợ thế? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao?”

Gió có thể đẩy thuyền đi hay lật thuyền chìm là tuỳ thuộc vào bánh lái lòng tin. Ngọn lửa lòng tin nhỏ thì gió thổi nhẹ đã tắt, nhưng nếu ngọn lửa lòng tin lớn, thì gió thổi càng mạnh lửa cháy càng lớn. Chính lòng tin yếu hay mạnh vào Thiên Chúa quyền năng sẽ làm cho thuyền đời ta vượt thắng hay đắm chìm. Amen.