Ngày 16/6: Thánh Đa-minh Nguyên – Giáo hữu, tử đạo Việt Nam
Ông Đa-minh Nguyên sinh ở làng Ngọc Cục, phủ Xuân Trường, tỉnh Nam Định cùng quê với thánh Vi-xen-tê Tường. Ông cũng ra làm việc dân như ông Vi-xen-tê Tường, ông Đa-minh Nhi, ông An-rê Tường. Ông có tiếng đạo đức sốt sắng.
Ngày 14-9-1861, quan về làng Ngọc Cục bắt các người có đạo quá khoá. Vì cương quyết không chịu quá khoá, ông phải bắt giải lên phủ Xuân Trường cùng với các bạn.
Sau 10 tháng tù đày tra tấn đủ mọi cực hình, ông Nguyên và các bạn nhẫn nại chịu đựng, không phàn nàn kêu trách, lại khuyên bảo nâng đỡ nhau chịu khó vì danh Chúa Kitô, cùng nhau tuyên xưng Đức Tin, thà chết không chịu bước qua Thánh giá.
Phải già hiệu ngoài nắng nhiều lần, bị thiêu đốt, cổ họng rát bỏng, ông chỉ cầu nguyện, nhớ lại xưa Chúa Kitô cũng đã chịu khát khi phải treo trên thập giá.
Không lung lạc nổi ý chí sắt đá của ông Đa-minh Nguyên và các kỳ mục, quan kết án các ông phải trảm quyết và chiều ngày 16-6-1862, ông và các bạn phải xử ở cánh đồng làng Cốc. Cánh đồng lúa bát ngát tượng trưng cho cánh đồng truyền giáo bao la, máu các đấng tử đạo đổ ra báo trước một mùa gặt bội thu trên đất Việt Nam.
Thi hài ông Đa-minh Nguyên được đưa về an táng trong nhà thờ Ngọc Cục.
Ngày 29-4-1951, Đức Thánh Cha Pi-ô XII phong cho ông Đa-minh Nguyên lên bậc chân phúc và ngày 19-6-1988 Đức Thánh Cha Gio-an Phao-lô II tôn ông lên bậc hiển thánh.
Đức Hồng Y Giu-se Ma-ri-a Trịnh Văn Căn