Thứ Bảy Tuần XI – Mùa Thường Niên

Bài đọc 1

Ông Da-ca-ri-a, các người đã giết giữa đền thánh và bàn thờ.

Bài trích sách Sử biên niên quyển thứ hai.

17 Sau khi ông Giơ-hô-gia-đa qua đời, các thủ lãnh Giu-đa đến bái yết nhà vua và lúc ấy nhà vua nghe theo họ. 18 Họ đã bỏ Đền Thờ của Đức Chúa là Thiên Chúa tổ tiên họ, mà phụng sự các cột thờ và các ngẫu tượng. Vì tội ấy Đức Chúa đã giáng cơn thịnh nộ xuống Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. 19 Người đã sai các ngôn sứ đến với họ, để đưa họ quay về với Đức Chúa. Các vị ấy đã khuyến cáo, nhưng họ không thèm để tai. 20 Ông Da-ca-ri-a, con tư tế Giơ-hô-gia-đa, được đầy thần khí Thiên Chúa, đứng trên cao, đối diện với dân và nói : “Thiên Chúa phán thế này : ‘Tại sao các ngươi vi phạm lệnh truyền của Đức Chúa, mà chuốc lấy thất bại ? Vì các ngươi đã lìa bỏ Đức Chúa, nên Đức Chúa cũng lìa bỏ các ngươi’.” 21 Họ liền toa rập chống lại ông và, theo lệnh vua, họ ném đá giết ông trong sân Đền Thờ Đức Chúa. 22 Vua Giô-át không nhớ đến tình nghĩa mà ông Giơ-hô-gia-đa, thân phụ ông Da-ca-ri-a, đã dành cho mình, nên mới sát hại ông này. Lúc gần chết, ông Da-ca-ri-a kêu lên : “Xin Đức Chúa nhìn xem và báo oán cho con.”

23 Đầu năm sau, quân đội A-ram tiến đánh vua Giô-át. Chúng xâm nhập Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, tàn sát tất cả các thủ lãnh trong dân và gửi tất cả chiến lợi phẩm về cho vua Đa-mát. 24 Thực ra, lực lượng A-ram chỉ đến với một số ít người, nhưng Đức Chúa đã trao một lực lượng rất đông đảo vào tay chúng, chỉ vì dân Ít-ra-en đã lìa bỏ Đức Chúa, Thiên Chúa của tổ tiên mình.

Quân A-ram đã trị tội vua Giô-át. 25 Khi chúng rút lui, bỏ vua lại trong cơn đau trầm trọng, các thuộc hạ của vua đã toa rập với nhau chống lại vua, trả thù cho máu người con của tư tế Giô-hô-gia-đa. Họ giết vua ngay trên giường. Vua đã chết và được mai táng trong Thành Đa-vít, nhưng không được chôn nơi phần mộ hoàng gia.

Đáp ca

Đ.Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở.

4Xưa Chúa phán : “Ta đã giao ước với người Ta tuyển chọn,
đã thề cùng Đa-vít, nghĩa bộc Ta,5rằng : dòng dõi ngươi, Ta thiết lập cho đến ngàn đời,
ngai vàng ngươi, Ta xây dựng qua muôn thế hệ.”

Đ.Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở.

29Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở
và thành tín giữ giao ước với Người.30Ta cho dòng dõi Người muôn năm tồn tại,
cho ngai vàng trường cửu tựa trời xanh.

Đ.Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở.

31Nếu con cái Người bỏ không giữ luật Ta,
chẳng sống theo điều Ta quyết định,32vi phạm những thánh chỉ Ta ban xuống,
chẳng tuân cứ mệnh lệnh Ta truyền.

Đ.Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở.

33Ta sẽ dùng roi sửa phạt lầm lỗi,
chúng gây nên tội, Ta phải đánh đòn.34Nhưng với Người, Ta quyết chẳng đoạn tình dứt nghĩa,
quyết không hề bội tín thất trung.

Đ.Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đức Giê-su Ki-tô vốn giàu sang phú quý, nhưng đã trở nên khó nghèo, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

Anh em đừng lo lắng về ngày mai.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

24 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.

25 “Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết : đừng lo lắng cho mạng sống : lấy gì mà ăn ; cũng đừng lo lắng cho thân thể : lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao ? 26 Hãy xem chim trời : chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho ; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao ? 27 Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay ? 28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì ? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào : chúng không làm lụng, không kéo sợi ; 29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết : ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém lòng tin ! 31 Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi : ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây ? 32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai : ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.

Suy niệm 1: Lm Phêrô Mai Viết Thắng

Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các môn đệ rằng: “anh không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được”. Tại sao Chúa lại bảo các ông như vậy?

Thưa, bởi vì khi con người quá bám víu vào vật chất, họ sẽ đánh mất những giá trị đạo đức cao quý và đặc biệt là mất sự sống đời đời. Cụ thể, có rất nhiều người khi còn nghèo khó thì còn có anh có em, có cha có mẹ, có bạn bè … và cách cư xử rất khiêm tốn vì biết rõ, họ chẳng có gì để hãnh diện. Nhưng khi họ trở nên giàu có thì thước đo của họ là tiền bạc. Cho nên, họ  thường đặt mình lên một nấc thang khác. Họ coi tiền bạc là trên hết, họ quên cả cha mẹ, anh em họ hàng. Họ vênh vang tự phụ.

Khi có của, con người dễ tự hào, tự cao tự đại mà khinh chê người khác. Bởi tiền bạc vật chất luôn tạo ra cho con người một sự an tâm giả tạo, khiến con người lầm tưởng tiền bạc vật chất là chỗ dựa vững chắc cho họ mà quên mất đích điểm cần hướng tới là đời sống tâm linh.

Chính vì vậy mà Chúa bảo không được làm tôi tiền của. Khi nói điều đó, Chúa không bảo: vật chất không cần. Nhưng tiền bạc vật chất chỉ là phương tiện giúp cho cuộc sống hiện tại của ta. Nó không phải là tất cả. Tiền bạc vật chất tự nó không tốt, không xấu. Nó xấu hay tốt là do người sử dụng nó.

Do đó, nếu quá coi trọng tiền bạc thì con người sẽ trở thành nô lệ cho nó. Ta phải luôn nhớ rằng: tiền bạc vật chất luôn là một “tên đầy tớ tốt”, nhưng lại là một “ông chủ xấu”.

Cho nên, ta đừng bao giờ để cho tiền bạc vật chất làm chủ cuộc đời ta. Nó sẽ biến ta thành nô lệ. Bởi vì trên đời này thiếu gì những kẻ nô lệ cho tiền bạc vật chất. Họ sẵn sàng bán thân, bán nhân phẩm để kiếm tiền. Sẵn sàng đâm thuê chém mướn để kiếm tiền.

Vậy, ta hãy xin Chúa cho mỗi người chúng ta đừng bao giờ làm tôi tiền bạc vật chất. Phải luôn làm chủ bản thân trước những cám dỗ về tiền bạc vật chất, để ta không bị nô lệ cho tiền bạc. Ta cũng hãy luôn nhớ rằng: chúng ta chỉ có một “ông chủ” là Thiên Chúa và là đích điểm ta cần nhắm tới là Nước Trời. Amen.

Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Minh Hiển

Hàng ngày có biết bao điều khiến chúng ta phải lo lắng. Lo chuyện cơm ăn áo mặc, chuyện con cái, công việc, sức khỏe, bệnh tật… Ai cũng có những nỗi lo riêng. Và đó cũng là những nỗi lo chính đáng. Những băn khoăn lo lắng như vậy có thể khiến cuộc sống trở nên nặng nề, buồn chán và bi quan. Chúa Giê-su biết tất cả những nỗi lo lắng của mỗi người. Ngài không muốn những nỗi lo ấy lấy mất đi niềm vui, sự bình an, và vì thế, Ngài đưa ra một giải pháp để bớt đi sự lo lắng. Đó là biết chạy đến cùng Thiên Chúa, Đấng là Cha của mỗi người chúng ta – một người Cha đầy lòng yêu thương. Đến cùng Cha và trao phó những nỗi lo lắng trong tay Ngài. Một khi ý thức được sự hiện diện yêu thương của Cha, chúng ta sẽ có được sự bình an giữa những khó khăn của cuộc sống này.

Lạy Thiên Chúa là Cha đầy tình thương yêu, Cha luôn yêu thương và chăm sóc mọi loài mà Cha đã tạo dựng. Cha thương yêu chúng con ngay cả khi chúng con không đáng được yêu thương. Xin giúp chúng con biết đến cùng Cha, biết mang tất cả những nỗi âu lo, muộn phiền của cuộc sống đến với Cha để nhờ đó, chúng con được nâng đỡ, ủi an và đủ sức vượt qua những thử thách của cuộc sống này. Amen.