Thứ Bảy tuần XIII Thường niên
Bài đọc 1 (Năm lẻ): St 27, 1-5.15-29
Gia-cóp đã hất cẳng anh, và đoạt lời chúc phúc của anh mình.
Trích sách Sáng thế.
1 Ông I-xa-ác đã già, mắt ông loà không trông thấy nữa. Ông bèn gọi Ê-xau, con trai lớn của ông, ông nói: “Con ơi!” Cậu thưa: “Dạ, con đây.” 2 Ông nói: “Con thấy không, cha già rồi, không biết chết ngày nào. 3 Bây giờ con hãy lấy khí giới của con, ống tên và cây cung của con, ra đồng săn thú cho cha. 4 Con hãy làm cho cha một món ăn ngon như cha thích, rồi đem đến cho cha ăn, để cha đích thân chúc phúc cho con trước khi chết.” 5 Đang khi ông I-xa-ác nói với Ê-xau, con trai ông, thì bà Rê-bê-ca nghe được. Ê-xau đi ra đồng để săn thú mang về.
15 Bà Rê-bê-ca lấy áo của Ê-xau, con trai lớn của bà, áo sang nhất mà bà có ở nhà, và mặc cho Gia-cóp, con trai nhỏ của bà. 16 Bà lấy da dê non mà bọc lấy tay và phần cổ nhẵn nhụi của cậu. 17 Rồi bà đặt món ăn ngon và bánh đã làm vào tay Gia-cóp, con bà.
18 Cậu vào với cha và thưa: “Cha ơi!” Ông đáp: “Cha đây! Con là đứa nào đấy con?” 19 Gia-cóp thưa với cha: “Con là Ê-xau, con trưởng của cha; con đã làm như cha bảo. Mời cha ngồi dậy xơi món thịt rừng của con, để cha đích thân chúc phúc cho con.” 20 Ông I-xa-ác hỏi con: “Con ơi! sao con tìm được mau thế? “ Cậu thưa: “Đức Chúa, Thiên Chúa của cha, đã cho con gặp được may mắn.” 21 Ông I-xa-ác bảo Gia-cóp: “Con ơi, lại gần đây, để cha rờ con, xem con có đúng là Ê-xau, con cha, hay không.” 22 Gia-cóp lại gần ông I-xa-ác, cha ông; ông rờ cậu và nói: “Tiếng thì tiếng Gia-cóp, mà tay là tay Ê-xau.” 23 Ông không nhận ra cậu, vì tay cậu lông lá như tay Ê-xau, anh cậu; thế là ông chúc lành cho cậu. 24 Ông hỏi: “Con có đúng là Ê-xau, con cha không?” Cậu thưa: “Vâng, chính con.” 25 Ông nói: “Con ơi, bưng lại cho cha ăn món thịt rừng, để cha đích thân chúc phúc cho con.” Cậu bưng lại cho ông, ông ăn; rồi cậu đem rượu đến, ông uống. 26 Ông I-xa-ác, cha cậu, bảo: “Con ơi, lại gần đây và hôn cha đi!” 27 Cậu lại gần và hôn ông. Ông hít mùi áo cậu và chúc phúc cho cậu rằng:
“Kìa, mùi thơm con tôi, như mùi thơm cánh đồng Đức Chúa đã chúc phúc. 28 Xin Thiên Chúa ban cho con, sương trời với đất đai màu mỡ, và lúa mì rượu mới dồi dào. 29 Các dân phải làm tôi con, các nước phải sụp xuống lạy con. Con hãy làm chủ các anh em con, và các con của mẹ con phải sụp xuống lạy con. Kẻ nguyền rủa con sẽ bị nguyền rủa, kẻ chúc phúc cho con sẽ được chúc phúc.”
Đó là lời Chúa.
Đáp ca: Tv 134, 1-2.3-4.5-6
Đ. Ca tụng Chúa đi, vì Chúa nhân hậu.
Hoặc: Đ. Ha-lê-lui-a.
- Nào ca tụng danh thánh Chúa đi, ca tụng Người, hỡi tôi tớ Chúa, đang ứng trực trong cung điện Người, tại khuôn viên đền Thiên Chúa chúng ta!
Đ. Ca tụng Chúa đi, vì Chúa nhân hậu.
Hoặc: Đ. Ha-lê-lui-a.
- Ca tụng Chúa đi, vì Chúa nhân hậu, đàn hát mừng danh thánh, vì danh thánh ngọt ngào. Vì Chúa đã chọn nhà Gia-cóp, dành Ít-ra-en làm sản nghiệp riêng.
Đ. Ca tụng Chúa đi, vì Chúa nhân hậu.
Hoặc: Đ. Ha-lê-lui-a.
- Tôi quá rõ: Chúa thật là cao cả, Chúa chúng ta vượt trên hết chư thần. Muốn làm gì là Chúa làm nên, chốn trời cao cùng nơi đất thấp, lòng biển cả và đáy vực sâu.
Đ. Ca tụng Chúa đi, vì Chúa nhân hậu.
Hoặc: Đ. Ha-lê-lui-a.
Tung hô Tin Mừng: Ga 10, 27
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói: Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng, và chúng theo tôi. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng: Mt 9, 14-17
Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc,
khi chàng rễ còn ở với họ.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
14 Bấy giờ, các môn đệ ông Gio-an tiến lại hỏi Đức Giê-su rằng: “Tại sao chúng tôi và các người Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?” 15 Đức Giê-su trả lời: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi chàng rể còn ở với họ? Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay. 16 Chẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ, vì miếng vá mới sẽ co lại, khiến áo rách lại càng rách thêm. 17 Người ta cũng không đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, bầu sẽ bị nứt: rượu chảy ra và bầu cũng hư. Nhưng rượu mới thì đổ vào bầu mới: thế là giữ được cả hai.”
Đó là lời Chúa.
Suy niệm (Linh mục Phê-rô Mai Viết Thắng)
Tin mừng hôm nay, thánh Mát-thêu thuật lại việc môn đệ của Gioan đến tranh luận với Chúa Giêsu về việc ăn chay.
Đối với người Dothái, ăn chay là để sám hối tội lỗi của mình, để chờ đón Đấng Cứu Thế đến. Thế nhưng họ không biết Ngài chính là Đấng Cứu Thế đang ở giữa họ. Vì họ không nhận ra và dù có nhận ra thì họ cũng không chấp nhận Ngài là Đấng Cứu Thế. Do đó, họ tiếp tục soi mói các môn đệ của Chúa là phải ăn chay để đón chờ một Đấng Cứu Thế khác đến theo ý của họ.
Cho nên, Chúa mới trả lời với họ rằng: “chẳng lẽ khách dự tiệc lại có thể ăn chay khi chàng rể đang ở với họ. Khi nào chàng rể bị đem đi, bấy giờ họ mới ăn chay”.
Qua câu nói ấy Chúa có ý ám chỉ rằng; khi nào Ngài phải ra đi chịu chết, bấy giờ các môn đệ của Ngài mới phải ăn chay. Còn ngay lúc này, Ngài đang ở với họ, họ không phải ăn chay.
Giữ chay là điều tốt, nhưng phải tuỳ thời điểm và phải đi vào chiều sâu nội tâm chứ không phải là giữ chay theo hình thức bên ngoài cốt để cho người ta thấy.
Qua bài Tin mừng hôm nay, chúng ta hãy cố gắng tránh xa lối sống giả hình khi thực hành việc sống đạo, đồng thời tránh xa thói soi mói người khác. Đừng cho mình là đạo đức để bắt người khác phải theo mình.
Hãy thanh tẩy tâm hồn ta cho khỏi lối sống giả hình, để tâm hồn ta được thanh sạch như chiếc bình mới, để đón nhận thứ rượu mới là ân sủng của Chúa, để sống sức sống mới của Chúa theo đúng ý Chúa muốn. Amen.
Suy niệm (Đức Tổng Giuse Ngô Quang Kiệt)
Thiên Chúa luôn bất ngờ. Vì luôn yêu thương. Luôn đi bước trước. Luôn có sáng kiến. Bất ngờ vì vượt quá sức tưởng tượng của con người. Bất ngờ vì luôn yêu thương, tha thứ. Và nhất là sửa chữa lại những sai lầm của con người một cách trổi vượt. Kế hoạch đầu tiên trao gửi cho bà E-và đã thất bại. Lập tức Chúa có sáng kiến tuyển chọ Áp-ra-ham để thiết lập một dân riêng. Dân tộc mà Chúa yêu thương tuyển chọn luôn thay lòng đổi dạ, phản bội Chúa. Họ lãnh lấy hậu quả thảm khốc. Mất nước. Thành quách xiêu đổ. Dân bị lưu đầy. Đất đai thuộc về đế quốc nên phải nộp hoa màu cho kẻ xâm lược. Nhưng sau một thời trừng phạt, Chúa lại yêu thương phục hồi họ. “Ta sẽ đổi vận mạng của Ít-ra-en dân Ta: chúng sẽ tái thiết những thành phố điều tàn và định cư ở đó; chúng sẽ uống rượu vườn nho mình trồng, ăn thổ sản vườn mình canh tác” (năm chẵn).
Nhưng khi cần Chúa sẵn sàng làm ra những con người mới. Để có thể hoàn thành kế hoạch của Chúa. Vua Sa-un không vâng lời Chúa. Lập tức Chúa tuyển chọn Đa-vít. E-sau thất bại vì đã ham ăn mà bán chức trưởng nam. Chúa lập tức tuyển chọn Gia-cóp. Và Gia-cóp trở thành tổ phụ được hưởng mọi phúc lành. “Xin Thiên Chúa ban cho con sương trời với đất đai màu mỡ, và lúa mì rượu mới dồi dào. Các dân phải làm tôi con, các nước phải sụp xuống lạy con” (năm lẻ).
Kế hoạch sau cùng vô cùng tuyệt hảo. Đó là Con Một Chúa xuống thế làm người ở với chúng ta. Đó là một sáng kiến vô cùng mới mẻ. Cao siêu vượt quá trí khôn loài người. Chúa lập ra đạo mới vượt xa đạo cũ. Đạo cũ chuyên chăm giữ luật. Đạo mới sống với Chúa trong tình yêu. Chúa lập ra một dân mới thay thế dân cũ. Dân cũ căn cứ vào huyết thống Áp-ra-ham. Dân mới căn cứ vào đức tin của Áp-ra-ham. Đạo mới là tấm áo mới may bằng vải mới. Là chất rượu mới thơm tho mãnh liệt. Con người vì thế phải đổi mới để thích hợp. Phải trở thành áo mới. Không thể vá áo cũ. Phải trở thành bầu da mới. Để chứa đựng rượu mới nồng nàn. Không đổi mới sẽ như manh áo cũ rách tả tơi. Như bầu da cũ nổ tung khi gặp rượu mới. Phải đổi mới. Như Gia-cóp có thể thay thế E-sau. Như Đa-vít trổi vượt Sa-un. Như các môn đệ vượt qua các kinh sư và biệt phái.
Xin cho con không ngừng từ bỏ con người cũ. Không ngừng đổi mới. Để con trở thành bầu da mới. Chứa đựng được rượu mới của Chúa.
Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)
Sứ điệp: Đi vào giao ước mới thì phải mang lấy tinh thần mới. Đối với Chúa Giêsu, giữ đạo chỉ có giá trị thực sự khi lấy Chúa làm trung tâm và hết lòng yêu mến Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, qua Tin Mừng, con biết Chúa khó chịu lắm khi thấy người Do Thái giữ đạo kiểu hình thức. Chúa thấy họ quên mất rồi những mục đích của luật lệ. Chúa ban luật lệ để nhờ đó con người biết lối biểu lộ lòng mến yêu và trung tín với Chúa. Nhưng họ đã bóp méo đạo Chúa: điều chính hóa ra phụ và điều phụ thành ra chính. Phương tiện trở nên mục đích, còn mục đích lại bị coi thường.
Lạy Chúa, Chúa đã đến uốn nắn lại những sai lầm trong việc giữ đạo. Chúa thiết lập giao ước mới để kiện toàn giao ước cũ. Chúa muốn chắp lại đôi cánh cho lề luật, để lề luật thật sự trở thành phương tiện chở con đi về với Chúa. Lòng yêu mến chính là đôi cánh cho lề luật. Xin dạy con giữ luật với lòng yêu mến, để luật lệ khỏi biến thành cái ách nặng nề làm khổ con và kéo con đi trệch đường. Xin dạy con đừng bao giờ tự bằng lòng với chính mình trong cách sống đạo chỉ có hình thức bên ngoài, nhưng biết giữ đạo vì lòng mến Chúa chân thành.
Tuy thế, lạy Chúa, tự nhiên con khó mến Chúa. Đức mến là một ân huệ. Nếu Chúa không ban cho, thì con chẳng thể mến Chúa. Xin Chúa tăng thêm lòng mến cho con để con cảm thấy niềm vui được sống trong lề luật của Chúa. Chúa đã ban rượu mới là giao ước mới cho con, thì xin Chúa cũng giúp con biến đổi tâm hồn mình thành bình da mới đầy tình yêu mới, để đời con mỗi ngày mỗi đẹp lòng Chúa hơn. Amen.
Ghi nhớ : “Làm sao các phù rể có thể buồn rầu khi tân lang còn đang ở với họ”.