Thứ Hai Tuần XIX – Mùa Thường Niên
Đó là một cái gì trông tựa vinh quang của Đức Chúa.
Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en.
2 Ngày mồng năm trong tháng – vào năm thứ năm kể từ khi vua Giô-gia-khin bị đi đày -, 3 có lời Đức Chúa phán với tư tế Ê-dê-ki-en, con ông Bu-di, trong xứ Can-đê, bên bờ sông Cơ-va. Ở đó, tay Đức Chúa đặt trên ông. 4 Tôi nhìn, thì kìa một cơn gió bão từ phương Bắc thổi đến ; có đám mây lớn, có lửa loé ra và ánh sáng chiếu toả chung quanh ; ở chính giữa như có một kim loại lấp lánh, ở chính giữa lửa. 5 Ở chính giữa, có cái gì tựa như bốn sinh vật. Đây là dáng vẻ của chúng : chúng trông giống như người ta.
24 Khi chúng đi, tôi nghe tiếng cánh vẫy giống như tiếng nước chảy mạnh ; như tiếng của Đấng Toàn Năng, tiếng ấy ồn ào như tiếng trong một doanh trại. Khi chúng dừng lại, thì cánh rủ xuống. 25 Có tiếng vọng xuống từ trên cái vòm, ngay trên đầu chúng.
26 Từ trên cái vòm, ngay trên đầu chúng, có cái gì giống như đá lam ngọc, tựa như cái ngai, và trên cái tựa như cái ngai đó, có cái gì trông như hình dáng một người ở trên ngai đó, ở trên cao. 27 Và tôi thấy có cái gì giống như kim loại lấp lánh, giống như một đám lửa bao quanh, từ khoảng coi như ngang lưng trở lên, còn từ khoảng coi như ngang lưng trở xuống, tôi thấy có cái gì giống như một đám lửa và ánh sáng chiếu toả chung quanh. 28c Như hình cầu vồng xuất hiện trên mây một ngày mưa thế nào, thì ánh sáng chiếu toả chung quanh cũng như vậy. Đó là một cái gì trông tựa vinh quang của Đức Chúa. Vừa thấy thế, tôi liền sấp mặt xuống.
Đ.Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa.
1Ca tụng Chúa đi, tự cõi trời thăm thẳm,
ca tụng Người, trên chốn cao xanh.2Ca tụng Chúa đi, mọi sứ thần của Chúa,
ca tụng Người, hỡi toàn thể thiên binh !
Đ.Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa.
11Bậc vua chúa cũng như hàng lê thứ,
khanh tướng công hầu, thủ lãnh trần gian,12ai là nam thanh, ai là nữ tú,
khắp mặt bô lão, khắp mặt nhi đồng !
Đ.Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa.
13Nào ca tụng thánh danh Đức Chúa,
vì thánh danh Người cao cả vô song,
và oai phong vượt quá đất trời.14aThế lực dân Người, Người đã nâng cao.
Đ.Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa.
14bcĐó là bài ca tụng của những ai hiếu trung với Chúa,
của con cháu nhà Ít-ra-en, dân gần gũi với Người.
Đ.Trời đất rạng ngời vinh quang Chúa.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Thiên Chúa đã dùng Tin Mừng mà kêu gọi chúng ta, để chúng ta được hưởng vinh quang của Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô. Ha-lê-lui-a.
Họ sẽ giết chết Người, và Người sẽ trỗi dậy. Con cái được miễn đóng sưu nộp thuế.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
22 Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ tụ họp ở miền Ga-li-lê, Người nói với các ông : “Con Người sắp bị nộp vào tay người đời, 23 họ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ trỗi dậy.” Các môn đệ buồn phiền lắm.
24 Khi thầy trò tới Ca-phác-na-um, thì những người thu thuế cho đền thờ đến hỏi ông Phê-rô : “Thầy các ông không nộp thuế sao ?” 25 Ông đáp : “Có chứ !” Ông về tới nhà, Đức Giê-su hỏi đón ông : “Anh Si-môn, anh nghĩ sao ? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu nộp thuế ? Con cái mình hay người ngoài ?” 26 Ông Phê-rô đáp : “Thưa, người ngoài.” Đức Giê-su liền bảo : “Vậy thì con cái được miễn. 27 Nhưng để khỏi làm cớ cho họ sa ngã, anh hãy ra biển thả câu ; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng nó ra : anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan ; anh lấy đồng tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh.”
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, đáng lẽ không phải nộp thuế cho đền thờ, nhưng Chúa vẫn nộp để khỏi làm cớ cho người ta gai mắt. Chúa khước từ quyền lợi đáng được hưởng để sống vì người khác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã để lại mẫu gương quên mình để hoàn toàn sống vì người khác. Chúa có quyền không nộp thuế cho đền thờ bởi vì Chúa là Con Thiên Chúa, Chúa mới là Đấng mà người ta phải nộp thuế để lo việc tế lễ tôn thờ. Nhưng dù vậy Chúa vẫn nộp thuế để khỏi trở nên cớ cho người ta công kích và chống lại sứ điệp của Chúa.
Suốt cả cuộc đời, Chúa đã không sống cho mình, nhưng chỉ biết sống cho chúng con. Dù là Con Thiên Chúa đáng được địa vị và vinh quang như Chúa Cha, nhưng Chúa đã khước từ và hủy mình ra không. Chúa không sống theo sở thích của mình, nhưng hy sinh tất cả vì chúng con. Đối với chân lý mà Chúa phải mạc khải, thì Chúa cương quyết không bao giờ nhượng bộ. Còn đối với quyền lợi Chúa đáng hưởng, thì Chúa lại khước từ tất cả.
Lạy Chúa, trong khi đó, con lại thích sống ích kỷ, quyền lợi thì đòi hưởng thật nhiều, còn bổn phận thì lại trốn tránh. Xin Chúa giúp con canh tân cuộc sống, biết hy sinh quyền lợi và đặc ân, biết từ khước những điều con đáng được hưởng để chỉ biết sống cho tha nhân. Những điều có thể trở nên gương xấu, thì dù có thể làm, con cũng sẽ không làm. Còn những điều có thể giúp ích cho người khác, thì dù không muốn làm, con sẽ cố làm. Con bắt chước Chúa sống như thế không phải là giả hình, vì lời khen tiếng chê, nhưng vì con muốn sống cho tha nhân, vì con yêu mến họ, vì con muốn nâng đỡ đức tin của họ. Xin Chúa dẫn dắt con. Amen.
Ghi nhớ: “Họ sẽ giết Người, nhưng Người sẽ sống lại. Con cái thì được miễn thuế”.
Suy niệm 2: Lm. Phanxicô Salê Maria Đỗ Viết Tiếp
Có một lần tôi nhìn thấy tổng thống Donald Trump đi dự lễ, và khi giỏ tiền đến chỗ ông, ông đã rút trong tui ra mấy tờ tiền bở vào giỏ. Tôi thực sự ngạc nhiên khi thấy hình ảnh này vì dường như nó đi ngược lại với những suy nghĩ của tôi bấy lâu nay. Tôi nghĩ rằng những người quền cao chức trọng thì không cần phải bỏ tiền vào nhà thờ, nhưng tôi quên mất rằng trong mỗi cộng đoàn chúng ta đều là những thành viên và phải có trách nhiệm xây dựng cộng đoàn đó và hình ảnh của tổng thống Donald Trumd trở thành bài học cho tôi.
Lời Chúa hôm nay cũng cho chúng ta hình ảnh của Chúa Giêsu nhập thế khi Ngài cùng với các môn đệ thực thi bổn phận của một công dân Do Thái. Mỗi người Do Thái, theo luật định, phải nộp một khoản tiền thuế, để tu bổ đền thờ và mua sắm lễ vật. Vì thế, ta mới thấy những người thu thuế đến tìm hỏi Phêrô, vì Phêrô được coi là người có trách nhiệm trong Nhóm. Cũng vì thế, mà Phêrô đã trả lời cách tự nhiên: “Có chứ!”. Đức Giêsu là một công dân như mọi người khác, một người It-ra-en đạo đức luôn chu toàn trọn bổn phận mình.
Lạy Chúa, con thích ngắm nhìn Chúa hòa nhập vào nếp sống cụ thể của những người đồng thời. Mầu nhiệm nhập thể đòi buộc Chúa phải chia sẻ trọn vẹn đời sống con người. Xin dạy cho mỗi người chúng con cũng luôn ý thức được trách nhiệm của mình trong đời sống trần thế cũng như trong đời sống đức tin, vì chúng con chỉ có thể trở thành một nhân chứng đức tin khi chúng con sống trọn vẹn ơn gọi làm người nơi trần thế này. Amen.
Suy niệm 3: Lm Phê-rô Mai Viết Thắng
Bài Tin mừng hôm nay, thánh Mátthêu thuật lại việc nộp thuế đền thờ. Đối với người theo đạo Do-thái khi đến tuổi trưởng thành thì bắt buộc họ phải nộp thuế đền thờ. Tiền này được chi vào việc sửa chữa đền thờ và các việc phụng tự.
Vì lý do phụng tự nên Chúa mới nói với Phêrô là con cái trong nhà thì được miễn. Chúa nói như thế là Ngài có ý tỏ cho Phêrô thấy rằng chính Ngài là Con Thiên Chúa, là con cái trong nhà và là chính Đấng mà muôn dân phải thờ phượng, mà đền thờ chính là nơi thờ phượng Thiên Chúa, nên Ngài được miễn. Cụ thể, xét về bản tính Thiên Chúa thì Ngài đâu phải nộp thuế mà đúng ra là được nhận thuế và nhận các của lễ đền thờ.
Nhưng xét về phương diện con người, thì Ngài thuộc về dân tộc Do thái, Ngài đã chấp nhận luật lệ của con người. Ngài không miễn chước luật lệ cho mình để khỏi gây cớ vấp phạm cho người khác nên Ngài đã bảo thánh Phêrô ra câu cá để nộp thuế cho Ngài và cho thánh Phêrô.
Việc Phêrô câu cá và mở miệng cá ra để lấy tiền nộp thuế là một điều vô cùng kỳ lạ mà Chúa đã cho Phêrô biết trước. Đó là điều không thể tưởng tượng và cũng chẳng ai giải thích được sự lạ đó.
Nhưng qua biến cố này, Chúa muốn dạy cho chúng ta thấy rằng: Là Kitô hữu, chúng ta phải có bổn phận với nơi thờ phượng qua việc đóng góp để xây dựng, bảo trì nhà Chúa. Là công dân, chúng ta cũng phải có bổn phận với đất nước qua việc nộp những khoản thuế chính đáng và hợp lý, để nhà nước dùng tiền thuế đó lo cho những nhu cầu chính đáng của công dân và phục vụ cho lợi ích chung.
Xin Chúa cho mỗi người chúng ta hãy ý thức điều đó, để ta chu toàn bổn phận với Chúa và bổn phận của một công dân đối với đất nước và nhờ chu toàn bổn phận đó, mai sau ta sẽ được hưởng hạnh phúc Nước Trời. Amen.