Hoa mân côi tháng 7 năm 2021

SUY NIỆM

MẦU NHIỆM MÂN CÔI

07/2021

************

Năm Sự Sáng

Hoa mân côi 07.2021 (pdf)

       Thứ ba thì ngắm: Đức Chúa Giêsu rao giảng Nước Trời và kêu gọi sám hối. Ta hãy xin cho được tin vào lòng Chúa thương xót và siêng năng lãnh nhận Bí tích Giao Hòa.

         Tập nhân đức: Trong tháng này, chị em hãy tập thành thói quen là sám hối mỗi buổi tối và siêng năng xưng tội.

I – LỜI CHÚA    Xin đọc Tin Mừng Mt 4,12-17

  1. GỢI Ý SUY NIỆM

Có người thắc mắc là tại sao Chúa lại không giảng dạy cho con người về văn minh, khoa học để giúp con người sống sung túc trong cuộc sống hiện tại mà Ngài lại rao giảng về Nước Trời, một chuyện quá xa vời, thiếu thực tế ?

Thắc mắc như thế, xem ra có vẻ hời hợt, nông cạn. Nếu chỉ mong muốn và nhìn nhận như thế, thì Chúa Giêsu cũng chỉ là một bậc thầy như bao người khác mà thôi, có chăng thì Ngài cũng chỉ xuất chúng hơn người mà thôi, chứ không thể nào cứu độ được thế giới. Bởi vì, Ngài cũng chỉ nói về những chuyện dưới đất, những chuyện thuộc về thế gian.

Ta cần nhớ rằng; khi sáng tạo vũ trụ vạn vật, duy nhất chỉ có con người được Thiên Chúa giống hình ảnh của Ngài, còn tất cả các tạo vật khác thì chỉ mang dấu vết và là kết quả công trình sáng tạo của Chúa mà thôi.

Vì con người giống hình ảnh Thiên Chúa nên họ được ban cho có lý trí, có ý chí và có tự do. Đây là một ân ban đặc biệt mà không một tạo vật hữu hình nào có được khả năng đó như con người.

Vậy, nếu con người được chia sẻ những khả năng đặc biệt đó với Thiên Chúa, con người phải dùng chính khả năng Chúa ban cho để có thể vận dụng lý trí, khám phá và phát minh ra những kiến thức khoa học, để khai thông mở trí, để biết áp dụng những văn minh khoa học đó mà phục vụ cho sự sống của con người.

Nhưng với mầu nhiệm Nước Trời, thì dù con người có cố gắng tìm tòi, khám phá hay có dùng văn minh khoa học thì  con người cũng không thể nào khám phá và tìm thấy Nước Trời, nếu không được Chúa Kitô rao giảng và mạc khải cho biết về mầu nhiệm đó.

Cho nên, đã có lần Chúa tuyên bố rõ với ông Ni-cô-đê-mô rằng: “không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Đấng từ trời xuống”. Qua câu nói của Chúa trên đây cho ta thấy rằng; không ai đã lên trời thì làm sao biết và diễn tả về trời như thế nào? Chỉ có ai đã vào hoặc đã ở đó, mới có thể nói hoặc giới thiệu cho người khác biết về Nước Trời.

Vậy nếu Chúa không rao giảng và mạc khải về mầu nhiệm Nước Trời cho con người, thì con người không thể nào dùng trí khôn hay dùng văn minh khoa học mà khám phá ra Nước Trời được.

Nếu con người cố sức dùng trí khôn để khám phá và giải thích mầu nhiệm Nước Trời, thì chẳng khác gì một người cố gắng khám phá tìm tòi để có kinh nghiệm về sự chết. Về vấn đề này, chẳng ai trên thế giới có kinh nghiệm đó. Bởi vì, mỗi người chỉ chết một lần duy nhất mà thôi. Có những sau khi chết họ được sống lại, họ mô tả lại cảm giác về cái chết, nhưng đấy chỉ là cái chết lâm sàng mà thôi, chứ không phải là cái chết thật sự. Cho nên, cái chết mãi mãi vẫn chỉ là một mầu nhiệm đối với mọi người.

Nếu đã là một mầu nhiệm thì bắt buộc phải có sự mạc khải, mà mạc khải những điều tâm linh thì chỉ những ai thuộc thế giới tâm linh mới có thể mạc khải được.

Chính vì yêu thương chúng ta và muốn cứu độ chúng ta, Con Thiên Chúa đã mạc khải cho chúng ta những điều bí nhiệm về Nước Trời. Bởi Ngài chính là Đấng đã ở trên trời và đã từ trời mà đến để rao giảng mầu nhiệm Nước Trời nhằm cứu độ con người, hầu đem họ về trời với Ngài. Đây chính là sứ mệnh cứu thế của Chúa Giêsu.

Do đó, ngay từ khi bắt đầu sự vụ công khai rao giảng Tin mừng, như chúng ta nhận thấy trong đoạn Tin mừng trên đây (Mt 4,12-17), Ngài đã công khai tuyên bố sứ mệnh của Ngài là “rao giảng Nước Trời và kêu gọi sám hối”. Nếu Chúa không rao giảng Nước Trời, có lẽ con người sẽ nghĩ rằng; chỉ có thế giới hiện tại này mà thôi.

Vì yêu thương, Chúa đã tạo dựng nên mỗi người chúng ta, đó là cả một kỳ công vĩ đại. Nhưng chẳng lẽ kỳ công vĩ đại ấy lại có thể hư đi trong vô vọng ? Chính vì không muốn chúng ta hư đi trong vô vọng, nên Con Thiên Chúa đã từ trời xuống thế, chia sẻ kiếp người với chúng ta để cứu vớt chúng ta và dẫn đưa chúng ta về với Ngài.

Nhưng để về với Ngài, nghĩa là đạt tới hạnh phúc Nước Trời, thì không phải ai cũng vào được, mà chỉ những ai có đủ điều kiện người ấy mời được vào mà thôi.

Điều kiện mà Chúa đòi buộc mọi người, đó là phải ăn năn sám hối, cải đổi đời sống để tìm lại sự công chính thánh thiện nguyên thủy mà con người đã đánh mất do tội lỗi gây nên. Chính vì thế mà Chúa đã kêu gọi chúng ta phải ăn năn sám hối mới có thể đạt được hạnh phúc Nước trời.

Sám hối chính là nhìn nhận những tội lỗi bất toàn của mình. Sám hối ta mới nhận ra con người thật của mình và sám hối chính là lúc chúng ta bước vào con đường của Chúa để nên thánh. Do đó, rao giảng Nước Trời và kêu gọi mọi người sám hối là hai sứ mệnh không thể tách rời trong sứ vụ loan báo Tin mừng cứu độ của Chúa Giêsu.

Ước gì mỗi người chúng ta khi đã nhận ra quê hương đích thực của chúng ta là Nước Trời, nơi Chúa Giêsu đã mạc khải cho chúng ta thì chúng ta hãy ra sức, nỗ lực phấn đấu mỗi ngày bằng cách ăn năn sám hối, cải đổi đời sống để trở nên tốt lành thánh thiện. Khi đó, chắc chắn ta sẽ đủ điều kiện để vào diện kiến Chúa trong Nước Trời. Amen.

III – GỢI Ý SỐNG VÀ CHIA SẺ 

  1. Tôi có ý thức rằng: quê hương đích thực mà ta cần nhắm tới là hạnh phúc Nước Trời không ?
  2. Khi xác tín như vậy, tôi có nỗ lực phấn đấu sửa chữa nhưng sai lỗi của tôi bằng cách sám hối mỗi ngày không ?
  3. Khi sám hối, nhìn nhận những tội lỗi bất xứng của mình, tôi có can đảm tìm đến lãnh nhận bí tích giải tội không ?

  * Cầu nguyện cho các chị em đã được Chúa gọi về trong tháng.

1- Anna Nguyễn Thị Luyến, giáo xứ Bến Đông, giáo hạt Nội Bài.

  1. Maria Nguyễn Thị Mỵ, giáo xứ An Bài, giáo hạt Nội Bài.

*Thông báo: Vì đại dịch Covid 19, đang tàn phá nhiều nơi trên thế giới và cả trong nước và ngày tại TTTM Từ Phong, mọi sinh hoạt cũng chưa trở lại bình thường, nên việc tập trung về TTTM Từ Phong tạm hoãn cho tới khi có thông báo mới.

Linh mục đặc trách

Hội Mân Côi giáo phận Bắc Ninh

                                                                                   Phêrô Mai Viết Thắng