Tâm sự cuối ngày

Chúa kính mến!

Mỗi khi nghĩ về hai chữ “gia đình” là lòng con lại rộ lên những tâm tình thật đặc biệt. Con tạ ơn Chúa, vì Ngài đã cho con được làm người, được sinh ra, được lớn lên trong một gia đình có bố mẹ là cội rễ, làm điểm tựa, có các anh chị là những người thân, người bạn. Nơi đó, con được hít thở làn khí thiêng liêng đạo đức. Chính nơi đó mà con được chăm sóc và được ươm mầm ơn gọi dâng hiến.

Có thể nói bố mẹ là những ngôn sứ đầu tiên mà Ngài gửi đến để dạy cho con thưa “xin vâng”, để chỉ cho con sống Đức Tin – Đức Cậy – Đức Mến. Bố mẹ đã nhận ra tác động của Chúa Thánh Thần trong con và ra sức giúp con hướng lòng theo tác động ấy. Qua những lời dạy từ chính cuộc đời của bố mẹ, mà khi nghe được tiếng: “Hãy theo Thầy” vang lên trong tâm hồn, con đã can đảm mạnh dạn đứng lên, bước đi trên con đường của Ngài.

Lạy Chúa! Người ta thường nói: “Một người làm quan, cả họ được nhờ”, nhưng mà “một người đi tu, phải nhờ cả họ.” Họ hàng và gia đình không những chăm sóc dưỡng nuôi con khôn lớn về thể lý, mà còn vun trồng đời sống đức tin để con nhận biết và yêu mến Chúa. Chính bố mẹ là người đã dạy con đọc từng lời kinh, dâng từng lời nguyện. Khi con chập chững bước vào đời, bố mẹ khuyên dạy con sống phó thác vào sự quan phòng của Chúa. Quả thật, chính bố mẹ là mẫu gương sống động cho con. Những khi gia đình con lâm vào cảnh khó khăn, chưa bao giờ con thấy bố mẹ con kêu trách Chúa. Dù trong hoàn cảnh nào, bố mẹ con vẫn một lòng trung tín, một lòng mến yêu và phó thác.

Giờ đây, khi tuổi đã cao và bị thời gian làm cho hao mòn sức lực, đáng lẽ, bố mẹ con có quyền được con phụng dưỡng. Ấy vậy mà, vì lý tưởng của đời con, bố mẹ con đã sẵn sàng hy sinh quyền lợi ấy, lại còn khuyến khích, động viên con lên đường bước theo tiếng gọi của Ngài. Con đi tu rồi, bố mẹ cũng đi tu cùng với con. Con tin chắc rằng không giây phút nào bố mẹ lại không cầu nguyện cho con, để con vững bước trên đường dâng hiến. Con có được ngày hôm nay, cũng là nhờ những hy sinh âm thầm mà bố mẹ con dâng lên Chúa để chuyển cầu cho con. Tình thương của Chúa dành cho con ngang bố mẹ đã sưởi ấm trái tim con thật nhiều. Con biết ơn bố mẹ con nhiều lắm Chúa ạ. Vì nhờ những cảm nghiệm được sống trong sự ngọt ngào cùng những thăng trầm nơi gia đình con, mà con có thể sống sung mãn trong nhà Chúa, yêu mến ơn gọi của mình và hăng say với sứ mạng được trao.

Chúa à, bố mẹ hiếm khi hỏi: “Con đi tu có vui, có hạnh phúc không?”, nhưng con tin bố mẹ con vẫn có thể cảm nhận được con gái của bố mẹ đang hạnh phúc, bình an biết bao trong nhà Chúa. Vì bố mẹ con biết, nơi đây chúng con đang được đào luyện để nên giống Chúa, để dám vươn lên và quảng đại sống cho những gì cao quý hơn. Chính tình yêu của Ngài là nguồn hạnh phúc cho mỗi người chúng con. Lời mời gọi mà Ngài đã thầm thĩ với con ngày xưa, hôm nay vẫn còn vang vọng mãi, thúc bách con sống trọn vẹn trong ơn gọi dâng hiến.

Lạy Chúa, con cảm ơn Chúa vì Chúa đã cho con được kết hiệp với Chúa hằng ngày. Nhờ thế mà con có được sức mạnh thiêng liêng để lao mình về phía trước, đương đầu với những thách đố trong đời tu. Những khi thấy con mệt mỏi với sức nặng của thập giá, những khi thấy con lặng lẽ cô đơn trong tâm hồn, rồi khi thấy con có vẻ lo lắng vì bài vở, Chúa lại đến đồng hành trò chuyện, nâng đỡ con. Để phục vụ tốt, con cần dấn thân cho việc học hành. Với sứ vụ học Thần học, con vui say với suy tư triết học, nghiên cứu suy chiêm với những môn thần học. Con muốn biến bàn học thành bàn thờ, để nhờ ơn Chúa, con có được những khí cụ tri thức cần thiết cho sứ mạng tông đồ. Mặt khác, nếu cầu nguyện là con đường dẫn con đến gặp gỡ Ngài, thì học hành lại là phương tiện tốt nhất để con có thể phục vụ Ngài ngang qua tha nhân.

Lạy Chúa! Con tạ ơn Chúa vì Ngài đã đặt để con trong cộng đoàn này. Nơi đây, ngoài đời sống thiêng liêng và học tập, con cũng được đào luyện sống trong môi trường cộng đoàn. Con cùng những chị em khác làm thành một gia đình mới, vừa rộng lớn, vừa thiêng liêng và ấm cúng vô cùng. Chúng con được quy tụ lại chẳng phải do sở thích hay do chọn lựa, nhưng là do cùng được nghe thấy lời gọi mời của Ngài. Chính Ngài – thần tượng của chúng con – đã giúp chúng con trở nên gần gũi và hiệp nhất với nhau, dù giữa chúng con có rất nhiều điều khác biệt. Trong Ngài, chúng con trở thành chị em của nhau và làm nên một cộng đoàn được quy tụ sống thực tại Nước Trời nơi trần thế. Chúng con khao khát mình thuộc về Chúa và thuộc về nhau để cùng lao tác trong sứ mạng giao truyền Tin Mừng Sự Sống. Sứ mạng này chúng con được tập ngay từ cộng đoàn, để từng ngày chúng con tháp nhập sâu hơn vào thân thể tông đồ của Hiệp hội.

Lạy Chúa! Trước muôn hồng ân của Chúa dành cho con, con chỉ biết tạ ơn Ngài. Con xin dâng lên Chúa gia đình của con, cộng đoàn của con, xin Chúa ban cho mọi người luôn được bình an của Chúa, nhất là luôn luôn phó thác mọi sự cho Ngài, tin tưởng cậy trông vào Chúa và luôn lấy Ngài làm gia nghiệp.

 Con cảm ơn Chúa thật nhiều.

Nt. Maria Chu Yên – Học viện Đức Maria, Mẹ Sự Sống