Cuộc hành hương Nội tâm: Chương 21

PHẦN II: TÂN ƯỚC – GIÁO LÝ CƠ BẢN CỦA CHÚA GIÊSU

CHƯƠNG 21: “KHI THỜI GIAN ĐẾN HỒI VIÊN MÃN”

  1. Sự chờ đợi kéo dài

Elyah đứng trên đỉnh một ngọn đồi, nhìn xuống thành Giêrusalem. Thành phố đã được xây dựng lại, Đền Thờ đã được khôi phục, nhưng không còn huy hoàng như trước.

Dân Do Thái đã trở về từ lưu đày, nhưng họ không còn là một dân tộc tự do. Từ đế quốc Ba Tư đến Hy Lạp, rồi đến La Mã, họ luôn sống dưới sự cai trị của các cường quốc ngoại bang.

Họ có Đền Thờ, nhưng không có vua thuộc dòng Đa-vít. Họ có Lề Luật, nhưng họ vẫn cảm thấy như mình đang ở trong một cuộc lưu đày khác—một cuộc lưu đày không phải về mặt địa lý, mà là trong chính tâm hồn họ.

Họ chờ đợi.

Họ nhớ lại lời của các ngôn sứ.

“Này đây, Ta sẽ sai sứ giả của Ta dọn đường trước mặt Ta, rồi chính Chúa mà anh em tìm kiếm sẽ đến trong Đền Thờ của Người.” (Ml 3,1)

Họ chờ Đấng Mêsia.

Người sẽ đến khi nào?

Elyah quay sang Chúa Giêsu, tim anh đập mạnh.

“Lạy Thầy… Đây là lúc sao?”

Chúa Giêsu nhìn anh, ánh mắt Người rực sáng.

“Đúng vậy, Elyah. Khi thời gian đã đến, Ta đã đến.”

2. Lời loan báo của sứ thần

Elyah đứng lặng lẽ trong không gian tĩnh mịch, dường như thời gian ngừng trôi. Trước mắt anh, một cảnh tượng kỳ diệu đang diễn ra, vượt qua mọi hiểu biết của con người. Một luồng sáng rực rỡ, ngọc ngà như từ thiên đàng hạ xuống, chiếu rọi khắp căn phòng nhỏ, nơi Đức Maria đang ngồi. Bóng hình một thiên thần toả sáng trong vầng hào quang vàng ấm, khiến không khí xung quanh như ngừng lại, tất cả đều chìm trong sự tôn kính và trang nghiêm.

Đức Maria, tuy còn là thiếu nữ, nhưng ánh mắt của nàng đầy đức tin và sự trong sáng, không một chút sợ hãi, chỉ có sự lắng nghe đầy yêu thương và kính cẩn. Thiên thần đứng trước nàng, với đôi cánh khẽ vỗ, như muốn truyền tải một sứ điệp không chỉ của trời đất mà của cả sự cứu rỗi nhân loại. Giọng nói thiên thần, thanh thoát mà mạnh mẽ, vang lên trong không gian, như tiếng gọi của tình yêu vô biên:

“Maria, đừng sợ, vì ngươi được đầy ân sủng trước mặt Thiên Chúa. Ngươi sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, và đặt tên Ngài là Giêsu. Ngài sẽ là Đấng Cứu Thế, Con của Đấng Tối Cao.”

Elyah, đứng bên cạnh, chứng kiến cảnh tượng này với một tâm hồn bàng hoàng và xúc động. Anh cảm nhận sự thánh thiện và vinh quang của khoảnh khắc này. Đức Maria, không một chút do dự, đã đáp lại lời thiên thần với lòng khiêm nhường sâu sắc:

“Vâng, tôi là nữ tỳ của Chúa. Xin cho tôi được như lời thiên thần truyền.”

Câu trả lời ấy, dù giản dị nhưng đầy quyền năng, đã mở ra cánh cửa của lịch sử cứu độ, nơi con đường cứu rỗi nhân loại được khởi đầu từ lòng tin và sự vâng phục của một thiếu nữ bình dị nhưng đầy ơn thánh.

Elyah nhìn thấy mọi thứ, nhưng không thể không nhận ra một điều: sự vĩ đại không đến từ những điều phô trương hay huyền bí mà đến từ những khoảnh khắc nhỏ bé, khi con người khiêm tốn đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa. Lúc ấy, anh hiểu rằng, dù là một tiên tri lớn hay một tín đồ bình thường, mỗi bước đi của con người trên con đường của Chúa đều mang một ý nghĩa vô giá.

Elyah cảm thấy hơi thở mình nghẹn lại.

Ngai vàng Đa-vít…

Lời hứa từ bao thế kỷ trước, giờ đây sắp được thực hiện.

Maria cúi đầu, đôi mắt tràn ngập sự vâng phục và khiêm nhường.

“Này tôi là nữ tỳ của Chúa. Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1,38)

Elyah cảm thấy tim mình run lên.

Chỉ với một câu trả lời ấy, lịch sử nhân loại đã thay đổi mãi mãi.

3. Sự ra đời của Đấng Cứu Thế

Đêm nay, vũ trụ như ngừng lại, khoảnh khắc thánh thiêng vượt qua mọi dòng chảy của thời gian. Elyah đứng giữa không gian huyền bí của một đêm tràn ngập ánh sao, ánh sáng dịu nhẹ tỏa ra từ bầu trời đêm như ngập tràn một linh hồn khác biệt. Dưới chân anh, làng Belem yên tĩnh, những mái nhà giản dị được bao phủ bởi lớp sương mỏng, trong khi từ một quán trọ khiêm tốn phát ra ánh sáng mờ ảo, ấm áp. Nhưng ánh sáng ấy không phải từ ngọn đèn hay ngọn lửa, mà từ một hiện diện thiêng liêng, một điều gì đó cao cả hơn bất cứ điều gì anh từng chứng kiến.

Elyah ngước mắt lên trời, nơi những vì sao sáng lấp lánh, và không gian xung quanh anh như đã được dệt bằng ánh sáng của Thiên Chúa. Thời gian như ngừng lại, không có âm thanh, chỉ có một làn gió nhẹ vờn qua, mang theo cảm giác bình yên vô cùng.

Từ trong quán trọ nhỏ, tiếng khóc của một đứa trẻ vang lên, yếu ớt nhưng đầy sinh lực, như tiếng gọi của một sự sống mới bắt đầu. Elyah cảm nhận một sự hiện diện vĩ đại, một sự ngự trị thần thánh đang bao trùm lên khắp mọi thứ. Anh không cần phải bước vào, vì anh đã biết, đó chính là Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế mà thiên thần đã báo trước.

Trong căn phòng nhỏ, Đức Maria ngồi đó, ánh mắt bà dịu dàng nhìn về phía con trai bé bỏng của mình. Đứa trẻ, trong vòng tay của bà, đã mở mắt nhìn thế giới lần đầu tiên, không phải bằng đôi mắt của một vị vua trần thế, mà bằng một ánh nhìn đầy tình yêu thương và sự khiêm nhường, ánh nhìn của một Đấng Cứu Thế không mặc áo mũ hoàng gia, mà là áo vải bọc sơ sinh, nằm trong máng cỏ đơn sơ.

Thế giới bên ngoài dường như im lặng, nhưng trong không gian này, mọi sự đều vang lên như một bài ca ngợi vĩ đại, như lời thiên thần đã hát trong đêm ấy: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm.”

Elyah đứng nhìn, trong lòng dâng lên một cảm xúc lạ kỳ, vừa thanh thoát vừa sâu sắc. Anh nhìn Đức Maria, rồi nhìn Chúa Giêsu, Đấng mà anh đã thấy từ trước trong những khải thị, nhưng giờ đây, Ngài hiện hữu trong hình hài bé nhỏ, như một hạt giống nhỏ bé gieo vào đất. Chính từ đây, từ máng cỏ này, ngọn lửa yêu thương vô biên sẽ lan tỏa đến tận cùng thế giới.

Chúa Giêsu không đến trong sự huy hoàng của thế gian, không trong những cung điện nguy nga hay chiến thắng chiến trận, mà đến trong một đêm lạnh lẽo, trong một căn phòng đơn sơ, với một trái tim thuần khiết và đầy tình thương. Đây chính là sự nghèo khó tuyệt vời mà Elyah thấu hiểu rõ hơn bao giờ hết.

Đêm Giáng Sinh ấy, một ngôi sao sáng chói tỏa sáng trên bầu trời, không chỉ là một ngôi sao vật lý, mà là biểu tượng cho ánh sáng của Thiên Chúa, chiếu sáng mọi tăm tối. Elyah nhìn vào ngôi sao ấy, và anh biết rằng, đêm này, mọi sự đã thay đổi mãi mãi.

Elyah cảm thấy tim mình thắt lại.

Đây chính là Đấng mà cả dân Israel đã chờ đợi suốt hàng thế kỷ.

Đấng mà các ngôn sứ đã tiên báo.

Đấng mà vua Đa-vít từng hát ngợi khen trong các thánh vịnh.

Và giờ đây, Người không đến như một chiến binh hùng mạnh, không đến trong ánh hào quang rực rỡ.

Người đến như một đứa trẻ nhỏ bé, yếu ớt, nằm trong máng cỏ.

Anh quay sang Chúa Giêsu, giọng anh khẽ run.

“Lạy Thầy… Tại sao Ngài lại chọn đến theo cách này?”

Chúa Giêsu nhìn anh, khẽ mỉm cười.

“Vì vương quốc của Ta không thuộc thế gian này, Elyah. Ta đến không phải để cai trị bằng quyền lực, mà để cứu chuộc bằng tình yêu.”

Elyah cảm thấy nước mắt anh dâng lên.

Làm sao một vị Vua có thể khiêm nhường đến thế?

Làm sao một Đấng Cứu Thế có thể chọn sinh ra giữa những kẻ nghèo hèn?

Nhưng anh biết…

Đây chính là kế hoạch của Thiên Chúa.

Một kế hoạch không ai có thể tưởng tượng được.

4. Ánh sáng chiếu soi bóng tối

Elyah nhìn đứa trẻ đang ngủ trong máng cỏ, và trong lòng anh dâng lên một niềm hy vọng sâu sắc.

Bóng tối đã bao trùm dân Chúa suốt bao thế kỷ.

Tội lỗi đã dẫn họ vào lưu đày.

Những vương quốc đã sụp đổ.

Nhưng giờ đây, ánh sáng đã đến.

Ánh sáng không đến trong sấm sét hay lửa từ trời, mà trong một tiếng khóc yếu ớt của một hài nhi mới sinh.

Elyah cúi đầu, thì thầm:

“Lạy Thiên Chúa, con đã thấy công trình của Ngài từ thuở ban đầu. Con đã chứng kiến những vương triều hưng thịnh rồi sụp đổ, những dân tộc được chọn rồi lạc lối. Nhưng giờ đây, con biết rằng mọi điều đều dẫn đến khoảnh khắc này.”

Chúa Giêsu nhìn anh, ánh mắt Người đầy dịu dàng.

“Elyah, con đã thấy lịch sử của dân Ta. Nhưng hành trình chưa kết thúc. Đây chỉ là khởi đầu.”

Anh gật đầu, tim anh tràn đầy xác tín.

Anh đã thấy Thiên Chúa hành động trong từng thời khắc lịch sử.

Và giờ đây, anh đang chứng kiến sự khởi đầu của ơn cứu độ.

Chương tiếp theo của câu chuyện sẽ là về chính Đấng Cứu Thế.

Về cuộc đời, cái chết, và sự phục sinh của Người.

Về giao ước mới mà Người sẽ lập bằng chính Máu của mình.

Elyah hít một hơi sâu, nhìn về phía trước.

Anh đã sẵn sàng để bước vào chương quan trọng nhất trong lịch sử nhân loại.

Câu hỏi suy ngẫm:

  1. Ta có đang chờ đợi Thiên Chúa hành động trong cuộc đời mình không, hay ta quá bận rộn để nhận ra rằng Người đã đến?
  2. Ta có tin rằng Thiên Chúa luôn trung tín với lời hứa của Người, ngay cả khi ta không hiểu kế hoạch của Người không?
  3. Nếu hôm nay, Đấng Cứu Thế gõ cửa lòng ta, ta có sẵn sàng mở ra để đón Người không?

Elyah đã chứng kiến lời hứa được hoàn thành.

Nhưng cuộc hành trình vẫn chưa kết thúc.

Còn bạn?

Sophie Vũ