Cuộc hành hương Nội Tâm: Chương 7

CHƯƠNG 7: NGỌN LỬA VÀ TIẾNG THÌ THẦM

1. Trên núi thánh

Elyah tiếp tục bước đi giữa sa mạc, nhưng lần này có điều gì đó trong anh đã thay đổi. Những cơn gió khô khốc không còn làm anh cảm thấy quá mệt mỏi, cái nóng rát bỏng không còn khiến anh chùn chân. Trong lòng anh vẫn còn những câu hỏi, nhưng không còn là những câu hỏi đầy hoang mang—mà là những câu hỏi của một người đang khát khao được hiểu, khát khao được dẫn dắt.

Anh liếc nhìn Chúa Giêsu. Người vẫn bước đi với dáng vẻ uy nghiêm mà dịu dàng, từng bước chân vững vàng trên nền cát mịn.

“Lạy Thầy,” Elyah lên tiếng sau một hồi im lặng, “Thầy nói rằng hành trình sa mạc không chỉ là một con đường, mà là một cuộc thanh luyện… Vậy làm sao con biết khi nào mình đã sẵn sàng? Làm sao con biết rằng con đã học được điều cần học?”

Chúa Giêsu không trả lời ngay. Người chỉ đưa tay về phía trước.

Elyah nhìn theo và thấy một ngọn núi cao vút xuất hiện ở phía xa. Những tảng đá lớn nằm rải rác quanh chân núi, tạo thành những bức tường thiên nhiên sừng sững. Đỉnh núi chìm trong một lớp mây mờ, và ở giữa đám mây ấy, có ánh sáng le lói, như thể một ngọn lửa thiêng đang rực cháy.

Elyah hít sâu. Anh biết đây là đâu.

“Núi Sinai…”

Chúa Giêsu gật đầu. “Nơi Thiên Chúa lập giao ước với dân của Người.”

Một cơn gió mạnh thổi qua, và Elyah bỗng thấy mình đứng giữa một cảnh tượng hoàn toàn khác.

2. Khi Thiên Chúa phán dạy

Tiếng sấm rền vang.

Cả ngọn núi rung chuyển. Những tia chớp xé toạc bầu trời, ánh sáng của chúng phản chiếu lên những tảng đá khổng lồ. Từ đỉnh núi, một ngọn lửa bốc lên, cao vút, như thể chính trời đất đang bị thiêu đốt bởi quyền năng của Thiên Chúa.

Dưới chân núi, dân Israel quỳ rạp xuống đất. Họ run rẩy, không dám ngẩng đầu. Elyah cũng cảm thấy một nỗi sợ hãi dâng trào trong lòng.

Bỗng nhiên, một tiếng nói vang lên—không giống như bất kỳ âm thanh nào Elyah từng nghe.

“Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, Đấng đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai Cập, khỏi cảnh nô lệ.” (Xh 20,2)

Elyah cảm thấy trái tim mình rung động mạnh.

Tiếng nói tiếp tục vang lên, từng lời mạnh mẽ như sấm sét, nhưng cũng sâu lắng như dòng nước chảy:

“Ngươi không được có thần nào khác đối nghịch với Ta.

Ngươi không được làm tượng thần để thờ lạy.

Ngươi không được kêu danh Đức Chúa cách bất xứng.

Hãy nhớ ngày Sabát mà giữ ngày thánh.” (Xh 20,3-8)

Elyah lắng nghe từng điều răn, từng lời phán dạy. Khi mười điều răn được đọc lên, anh nhận ra rằng đây không chỉ là những luật lệ. Đây là một giao ước.

Một lời mời gọi để sống khác đi.

Một con đường dẫn đến sự tự do thật sự.

Anh quay sang Chúa Giêsu.

“Lạy Thầy, con đã từng nghĩ rằng những luật lệ này là một gánh nặng. Nhưng bây giờ, con lại cảm thấy… nó giống như một lối thoát.”

Chúa Giêsu mỉm cười. “Bởi vì con đang bắt đầu hiểu. Lề luật không phải để ràng buộc con người, mà là để bảo vệ họ. Giống như hàng rào xung quanh một cánh đồng, chúng không phải để nhốt con lại, mà là để giữ con khỏi vực thẳm.”

Elyah hít một hơi sâu.

Những lời ấy vang lên trong tâm trí anh.

Lề luật không phải là xiềng xích. Lề luật là một con đường.

3. Khi con người quên mất Thiên Chúa

Nhưng rồi, tiếng ồn ào vang lên từ phía sau. Elyah quay lại, và tim anh thắt lại khi nhìn thấy quang cảnh trước mắt.

Dưới chân núi, dân Israel đang tụ tập quanh một bức tượng bằng vàng rực rỡ—một con bê được đúc tinh xảo, phản chiếu ánh sáng chói lóa. Họ nhảy múa, họ ca hát, họ nâng chén rượu, như thể họ đã quên đi sự hiện diện của Thiên Chúa ngay phía trên họ.

Elyah mở to mắt, không thể tin được điều anh đang thấy.

“Họ làm gì vậy?”

Chúa Giêsu nhìn xuống, ánh mắt buồn bã.

“Họ không thể đợi. Khi họ không thấy Thiên Chúa, họ tự tạo ra một thần khác cho mình.”

Elyah cảm thấy một nỗi thất vọng dâng trào trong lòng. “Nhưng… họ vừa nghe tiếng Ngài! Họ vừa lập giao ước! Sao họ có thể quên nhanh đến thế?”

Chúa Giêsu nhìn anh, và trong ánh mắt Người có một điều gì đó khiến Elyah phải nín lặng.

“Còn con thì sao, Elyah? Con đã bao lần hứa sẽ trung thành với Thiên Chúa, nhưng rồi lại để những thứ khác chiếm lấy trái tim mình?”

Anh cúi đầu.

Anh bắt đầu hiểu.

Không chỉ dân Israel.

Anh cũng vậy.

Câu hỏi suy ngẫm:

  1. Ta có đang coi lề luật của Thiên Chúa là gánh nặng, hay là con đường dẫn đến sự tự do thật sự?
  2. Khi Thiên Chúa dường như vắng mặt, ta có tìm kiếm những ‘thần tượng’ khác để thay thế không?
  3. Ta có đang lắng nghe tiếng thì thầm của Thiên Chúa, hay ta quá bận rộn với những ồn ào của thế gian?

Elyah đã học cách lắng nghe. Còn bạn?

Sophie Vũ

MỤC LỤC

Giới thiệu

Chương 1: Lạc Lối Giữa Biển Người

Chương 2: Khởi Nguyên – Từ Hỗn Mang Đến Ánh Sáng

Chương 3: Hành trình qua Đại Hồng Thuỷ

Chương 4: Dấu chân trên cát

Chương 5: Đêm của những người lữ hành

Chương 6: Hơi thở của sa mạc