Cuộc thăm viếng xưa và nay
Lễ Đức Mẹ Thăm Viếng Bà Êlisabet (Lc1,39-45)
Chuyện kể rằng: một thiếu nữ hôm mừng sinh nhật tuổi 17, đã xin Mẹ cô một chiếc gương soi cỡ lớn, nhưng người mẹ đạo hạnh lại cho cô một gói quà nhỏ. Mở ra, cô thấy một bức ảnh Đức Mẹ với lời đề tặng: “Đây là chiếc gương lớn nhất mà mọi người cần soi bóng.” Bấy giờ thiếu nữ mới hiểu và hằng ngày cô đã soi bóng mình trong tấm gương Maria. Sau đó cô đã đi tu và sống một cuộc sống thánh thiện và trở thành một vị thánh. Nhờ người mẹ đạo hạnh, người thiếu nữ trong câu chuyện trên đây đã biết soi chiếu đời mình nơi tấm gương Đức Maria. Thật vậy, Đức Maria chính là mẫu gương tuyệt hảo về mọi nhân đức cho mỗi người chúng ta noi theo.
Khi đọc bản văn Tin Mừng (Lc1,39-45), chúng bắt gặp hình ảnh một thiếu nữ trẻ đang mang thai Đấng Cứu Thế mà lại chẳng nề hà đường sá xa xôi, vất vả, qua miền đồi núi, để đến với người chị họ của mình. Biến cố này diễn ra liền sau khi Mẹ vừa chấp nhận lời thiên thần truyền tin để cưu mang Đấng Cứu Thế. Không phải Mẹ “vội vàng” tới nơi bà Êlisabet để kiểm chứng lời của thiên thần loan báo, cũng không phải để khoe khoang với bà Êlisabet vì Mẹ được làm Mẹ Đấng Cứu thế. Nhưng sự vội vã nói lên niềm vui có Chúa trong mình, niềm vui chia sẻ, giúp đỡ người chị họ, vì “không ai cho người khác cái mình không có”. Điều gì đã có sức làm Mẹ bất chấp tất cả sự nguy hiểm cho người con của Chúa. Đó chẳng phải vì lòng mến sao? – “Tình yêu Đức Ki Tô thúc bách tôi” (2 Cr 5, 14)
Nhịp đập trái tim yêu thương đầy ân sủng của Mẹ không chỉ dừng lại ở bản thân khi đón nhận Đấng Cứu Thế, nhưng Mẹ đã biết chia sẻ điều thiện hảo ấy cho mọi người, đầu tiên là những người thân cận của mình, vì mẹ biết rằng “cho có phúc hơn là nhận”. Cũng chính nhờ Mẹ mang Chúa đến nên không chỉ bà Êlisabet vui mừng mà Hài Nhi trong lòng bà cũng vui theo mà “nhảy lên” hân hoan một niềm vui cứu độ. Niềm vui ấy vẫn mãi lan tỏa đối với những ai có diễm phúc gặp Mẹ và Đấng Cứu Thế. Mẹ cho chúng ta thấy tấm lòng bác ái bao dung của Mẹ. Mẹ đã sống bác ái yêu thương không phải ở đầu môi chót lưỡi nhưng bằng những việc hết sức cụ thể. Mẹ yêu thương không phải bằng những khẩu hiệu nhưng chính bằng việc phục vụ trong mồ hôi và lao nhọc. Mẹ yêu thương bằng tất cả trái tim Mẹ.
Trong cuộc sống chúng ta thường thể hiện tình yêu thương bằng nhiều cách khác nhau: bằng một tin nhắn, bằng một cú điện thoại, bằng một lá thư viết tay, bằng một món quà đặt trọn tất cả tấm lòng… Nhưng tất cả cách thức đó không thể thay thế cho cho sự thăm viếng cách trực tiếp. Bởi vì thăm viếng không chỉ là chuyện thường tình giữa con cái với ông bà cha mẹ, giữa anh chị em ruột thịt, giữa bạn bè hay giữa hàng xóm láng giềng. Nhưng có khi sự thăm viếng lại là một bổn phận giữa bề dưới với bề trên, giữa người khỏe với người đau yếu… Sự thăm viếng không dừng lại ở việc trao quà, nhưng hơn cả là sự hiện diện, là tâm tình chia sẻ khi vui cũng như khi buồn, khi mạnh khỏe cũng như đau yếu. Vì “vui chia vui thành hai vui khác nhau. Buồn chia buồn chỉ còn một nửa”.
Tuy nhiên trong thời buổi kinh tế thị trường, người ta thường mượn lý do công việc để miễn trừ cho bổn phận thăm viếng, có khi ngay trong chính gia đình hay chính cộng đoàn mình đang sống. Nhưng có khi nào chúng ta thử hỏi công việc, tiền bạc quan trọng hơn hay là người thân quan trọng hơn? Đức cha Gallotti người Pháp đã từng nói: “sống quảng đại thì tốt, nhưng “sống với” thì tốt hơn. Việc từ thiện là cần thiết nhưng“hiện diện” bên cạnh thì tốt hơn.”
Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã nói: Đức Maria trên con đường đi thăm viếng bà Êlisabet, đã trở nên ngôi nhà tạm sống động vì Mẹ đang cưu mang trong lòng Con Thiên Chúa”. Chúng ta hãy ra đi mang Chúa đến cho mọi người, nhưng để có thể thực hiện được điều này, mỗi người chúng ta cần phải có Chúa trong mình, cần phải sống kết hợp với Chúa để nên ngôi nhà tạm sống động của Thiên Chúa. Là nữ tu, việc sống và tuân giữ những điều đã khấn hứa là một cách để người khác có thể nhận ra sự hiện diện của Chúa trong chúng ta, tuy nhiên, việc chia sẻ niềm vui, sự bình an và tình yêu cho những ai chúng ta gặp gỡ, đó chính là dấu chỉ hiển hiện về Sự Sống mà chúng ta cần trao ban.
Lạy Chúa! Nhờ sự thăm viếng của Mẹ Maria, gia đình bà Êlisabét đã tràn ngập ân sủng của Chúa, giờ đây nhờ sự hiện diện và lời chuyển cầu của Mẹ Maria. Xin cho chúng con biết noi gương Mẹ Maria mà vội vã lên đường đến với tha nhân nhất là những người yếu đau, bệnh tật, khổ đau thân xác cũng như tâm hồn, để một chút nào đó con có thể đem lại cho những người con gặp gỡ một niềm vui và sự ủi an đích thực. Amen.
Mặt Trời – HV Đức Maria – Mẹ Sự Sống