Khi Kajiki đến!

Wipha vừa đi qua chưa được bao lâu thì Kajiki lại đến. Trò chơi rượt đuổi của các bạn, các bạn cứ việc chơi với nhau ngoài Đại Dương vô bờ làm gì khiến chúng tớ phải đau buồn, mệt mỏi.

Ngập tràn mạng truyền thông nói về tình hình hướng đi của Kajiki, tất cả đều là dự đoán về đường đi của bạn, không ai biết được rồi bạn có chuyển hướng đột ngột hay không. Điều mọi người biết hiện tại chỉ là những thiệt hại, những thương đau bạn ý để lại sau bước chân chạy nhanh của mình. Bạn đem đến sự tang thương và cả mất mát cho nhiều gia đình. Kajiki ơi? Chẳng ai thích chơi với bạn đâu. Thôi bạn đi đi.

Thương cho những anh chị em ở khu vực trọng tâm hướng đi của bạn. Kajiki ơi? Tại sao bạn lại dữ dội thế, bóng bạn làm u ám cả một vùng trời, chân bạn chạy nước ùn ùn tuôn chảy, gió cuồng phong cùng với bão táp ập đến. Muốn nhốt bạn lại cho yên bình khu xóm, cho mọi người lại được nở nụ cười.

Kajiki đã đi qua nhiều thôn xóm, những mất mát và khó khăn bạn đã và đang để lại trong lòng mỗi người dân vùng lũ thật không nhỏ. Những mái nhà bị tốc mái, những ruộng đồng chìm trong nước, những con đường lầy lội… tất cả là thử thách đối với bà con.

Kajiki đến kéo theo sự gian nan!

Kajiki ơi?
Bạn đã đến mang theo mưa gió, bão bùng và nhiều gian nan cho mọi người quá. Bạn đến làm gì, để những mái nhà nghiêng ngả, những ruộng đồng chìm trong nước, những con đường gập ghềnh bùn lầy… Tất cả đã in hằn dấu vết của bạn. Xin bạn đó hãy đi nhanh và đừng quay lại nữa. Anh chị em chúng tớ nơi đây đã chịu quá nhiều mất mát. Hãy để họ được yên bình gieo trồng, được sống những ngày an vui bên gia đình và xóm làng.

Bạn Kajiki đến, rồi bạn cũng phải đi. Sau bão tố, chúng ta tin rằng trời sẽ lại trong xanh, nắng sẽ lại lên, và tình người sẽ còn sáng ngời hơn nữa. Dẫu bạn ý đến mang theo những thử thách. Nhưng chúng ta vẫn đứng vững, vẫn cùng nhau dựng lại mái nhà và nhen lên ngọn lửa hy vọng.

Cơn bão Kajiki đi đến, để lại trong lòng chúng ta thật nhiều nỗi niềm. Nó mang theo gió mạnh, mưa lớn, làm xô nghiêng bao mái nhà, cuốn trôi nhiều hy vọng và để lại những giọt nước mắt của bà con vùng lũ. Nhìn cảnh ruộng đồng chìm trong nước, con đường lầy lội, những gương mặt nhọc nhằn sau bão, ai cũng thấy lòng chùng xuống, quặn đau.

Nhưng trong gian nan, chúng ta lại thấy rõ sức mạnh của tình người. Những bàn tay nắm lấy nhau, những tấm lòng sẻ chia từng gói mì, chai nước, từng lời động viên, đã trở thành ánh sáng sưởi ấm giữa bão tố. Kajiki mang đến thử thách, nhưng cũng cho thấy sự kiên cường và tình đoàn kết của cộng đồng.

Bão rồi sẽ tan, trời sẽ lại sáng. Mái nhà sẽ được dựng lại, đồng ruộng sẽ hồi sinh, và niềm tin sẽ tiếp tục nảy mầm. Kajiki nhắc chúng ta: dù thiên tai có nghiệt ngã đến đâu, con người vẫn có thể đứng dậy bằng nghị lực và bằng tình thương dành cho nhau.

Kajiki, hãy đi đi, và để lại bình yên cho quê hương chúng tôi.

Nguyện ước bão tố sẽ nhanh qua, để trả lại sự an bình cho mọi nhà. Xin Chúa luôn ở bên mọi người.

_ Cô Muối_