Nhật ký Corona Sơn Lôi số 2
Đừng bắt em lên mây khi chân còn chạm đất
Đừng bắt nằm thấp khi chân còn bước đi.
Anh chị em thân mến,
Tiến vào vùng cách ly Sơn Lôi tưởng chừng như là một điều gì đó đầy can đảm.
Tiến vào vùng cách ly Sơn Lôi vẫn được cho là đi vào nơi đầy bóng tối của rủi ro.
Tiến vào vùng cách ly Sơn Lôi cũng có người xem như là đi vào tử địa.
Nếu bạn nghĩ vậy thì tôi cũng đã từng tập xác định như thế trước khi qua hàng rào cách ly Sơn Lôi.
Tuy nhiên, sau hơn 24 tiếng đồng hồ ở trong vùng cách ly Sơn Lôi, thăm hỏi và gặp gỡ anh chị em Công Giáo thuộc hai thôn Ngọc Bảo và Bá Cầu, tôi thấy mình cần đấm ngực và phải cúi đầu.
Tôi thấy mình cần đấm ngực vì những hiểu lầm về anh chị em nơi đây. Tuy nằm trong vùng cách ly, nghĩa là không ai được ra khỏi ranh giới cách ly mà các cấp chính quyền chỉ định, kể cả những ai đã rời khỏi xã kể từ sau tết nguyên đán (những người đã rời quê đi làm ăn từ sau Tết đều được gọi trở về vùng cách ly), nhưng đời sống sinh hoạt thường ngày của anh chị em Công Giáo nơi đây khá bình ổn. Trở về bên gia đình, mỗi người tự đảm bảo an toàn cho bản thân, cho gia đình, cho cộng đồng bằng việc đeo khẩu trang và rửa tay sát khuẩn thường xuyên.
Có thể nói: người người tự cách ly, nhà nhà tự cách ly, xóm xóm tự cách ly, thôn thôn tự cách ly. Tuy nhiên, anh chị em vẫn có thể làm những công việc trong gia đình, ngoài sân vườn hay một số đồng ruộng trong khu vực cách ly. Đặc biệt trong số anh chị em khỏe mạnh phải kể đến là những anh chị em cán bộ cơ sở trong xã – anh chị em gần như đã làm việc hết công suất, chạy đôn chạy đáo từ nhà nọ tới nhà kia để kiểm tra, thông báo, hướng dẫn và cung cấp cho từng gia đình và mọi người dân những thông tin cần thiết cũng như những vật phẩm được hỗ trợ.
Ai cũng sợ virus Corona vì chẳng ai nhìn thấy chúng, chẳng biết chúng ở chỗ nào nhưng không phải vì thế mà những người trẻ, những người tự thấy mình khỏe mạnh ở yên trong nhà. Họ vẫn làm những việc vặt, vẫn vui chơi và vẫn tìm đến nhà thờ để cầu nguyện. Tuy ở đây chẳng thể nào mà tụ tập đông người và cũng chẳng nên làm như thế trong hoàn cảnh hiện nay nhưng bà con Công Giáo vẫn lác đác, rải rác đến viếng Chúa, xin khấn hay cầu bình an cho mọi người. Tôi dự định sẽ đặt Thánh Thể hàng ngày tại hai nhà thờ để Thánh Thể Chúa ở đó như nguồn cậy trông và điểm tựa của hết thảy mọi người trong xã, không phân biệt tôn giáo.
Tôi thấy mình cần cúi đầu, cúi đầu thật sâu vì ánh đèn sân khấu truyền thông đã chiếu vào tôi như một ngôi sao nào đó mà thực tế ở đây, bất cứ một linh mục tiền bối nào cũng có thể làm tốt hơn tôi. Thực vậy, tôi chỉ thực hiện những công việc mục vụ thông thường như ở biết bao xứ họ khác. Viết tới đây, tôi nghĩ tới cuộc đời cha cố Giuse Phạm Sỹ An – người vừa ra đi đêm hôm qua 16.02.2020 tại nhà Hưu Dưỡng Bắc Ninh (Miền Nam). Như lời Đức Cha giáo phận chia sẻ với tôi: Cuộc đời tại thế của cha cố Giuse giống như chiếc rễ to, vươn sâu và trải rộng trong lòng đất để âm thầm cung cấp dưỡng chất cần thiết cho giáo phận Bắc Ninh trổ sinh hoa trái.
Do đó, tôi nài xin cộng đồng truyền thông hãy nhìn đến những y bác sĩ – là những người đang trực tiếp chăm sóc anh chị em người bệnh hoặc nghi ngờ nhiễm virus Corona. Họ mới là những người đang ở trong vòng phơi nhiễm và cần được động viên, trợ lực.
Thiết nghĩ khi đọc bài viết này, chúng ta hãy cùng dành ít giây tưởng nhớ đến bác sĩ Lý Văn Lượng – người đã cố gắng đưa ra những cảnh báo đầu tiên về virus Corona tại Vũ Hán và đã hy sinh vì bị lây nhiễm trong quá trình thăm khám và điều trị cho người bệnh.
Hãy chiếu ánh đèn soi tới những người bệnh hoặc đang bị nghi nhiễm virus Corona. Chính họ mới là người cần được soi sáng để cả thế giới nhìn thấy những thương đau họ đang gánh chịu, ngoài thể xác hay trong tâm hồn vì ai và do đâu.
Hãy soi vào họ không phải để xua đuổi, xa lánh hay miệt thị người Sơn Lôi nhưng là để cảm thông, để chia sẻ và đồng hành…
Tôi thật sự cảm kích vì anh chị em đã dành thời gian để thăm hỏi, động viên tôi nhưng xin hãy dành thời gian ấy để cầu nguyện cho những người bệnh và các y-bác sĩ.
Tôi thật sự cảm kích khi số tiền mà anh chị em dùng để gọi điện, nhắn tin, lướt web hay comment được dùng vào việc mua khẩu trang hay các dụng cụ y tế cần thiết cho người bệnh, cho y bác sĩ và những người liên quan.
Xin hãy chắp tay cầu nguyện để Chúa chữa lành dịch bệnh và xin hãy mở tay chia sẻ để có đủ trang thiết bị y tế cần thiết cho cho việc điều trị và chữa lành.
Tay tôi đã chắp rồi đó và nhiều người đã mở tay, còn tay bạn đang hướng về đâu?
Lm. Giuse Hoàng Trọng Hữu
Tin liên quan