Cuộc hành hương Nội tâm: Chương 11

CHƯƠNG 11: NHỮNG TRẬN CHIẾN TRONG LÒNG NGƯỜI

  1. Vùng đất chưa được chinh phục

Elyah ngồi trên một tảng đá lớn, đôi mắt anh hướng về phía chân trời, nơi mặt trời đang dần khuất sau những ngọn đồi của Đất Hứa. Từ vị trí này, anh có thể nhìn thấy những cánh đồng lúa mì trải dài, những con sông uốn lượn như dải lụa bạc, những cánh rừng rậm rạp che phủ những vùng đất màu mỡ.

Nhưng xen lẫn giữa những cảnh đẹp đó, anh cũng thấy những thành trì vững chắc, những đội quân ẩn hiện nơi các khu định cư kiên cố.

Vùng đất này, dù đã được Thiên Chúa hứa ban, vẫn chưa hoàn toàn thuộc về họ.

Dân Israel đã vượt qua sông Giođan, đã chứng kiến bức tường thành Giêricô sụp đổ. Nhưng Đất Hứa không phải là một phần thưởng được trao ngay lập tức.

Họ phải chiến đấu để chiếm lấy nó.

Elyah cảm thấy một cảm giác quen thuộc dâng lên trong lòng—cảm giác do dự.

Anh quay sang Chúa Giêsu, Người đang đứng lặng lẽ bên cạnh, ánh mắt bình thản nhìn về vùng đất rộng lớn phía trước.

“Lạy Thầy,” Elyah chậm rãi lên tiếng, “chúng ta đã đến đây, nhưng con cảm thấy như hành trình vẫn chưa kết thúc.”

Chúa Giêsu mỉm cười nhẹ. “Đúng vậy. Đất Hứa không chỉ là một nơi, Elyah. Nó là một lời hứa—một lời hứa đòi hỏi con phải chiến đấu để giữ lấy nó.”

Anh nhíu mày.

“Nhưng… nếu Thiên Chúa đã ban cho chúng con vùng đất này, tại sao chúng con vẫn phải chiến đấu?”

Chúa Giêsu nhìn thẳng vào anh, giọng Người trầm lắng nhưng đầy sức mạnh.

“Elyah, con có bao giờ nhận ra rằng cuộc chiến lớn nhất không phải là chống lại kẻ thù bên ngoài, mà là cuộc chiến trong chính lòng con không?”

Elyah cảm thấy hơi thở mình chậm lại.

“Cuộc chiến trong lòng con…”

Chúa Giêsu gật đầu. “Trước khi con có thể chinh phục vùng đất này, con phải học cách chiến thắng những cuộc chiến trong tâm hồn mình.”

2. Lựa chọn của Elyah

Anh nhìn lại vùng đất trước mặt.

Bây giờ anh hiểu tại sao anh cảm thấy trống rỗng khi bước vào Đất Hứa.

Vì anh đã nghĩ rằng bước vào đây là kết thúc.

Nhưng sự thật là—hành trình chỉ mới bắt đầu.

Anh quay sang Chúa Giêsu, mắt anh ánh lên một điều gì đó mới mẻ.

“Lạy Thầy… Nếu con muốn thực sự thuộc về vùng đất này, con phải để Thiên Chúa làm chủ tất cả, đúng không?”

Chúa Giêsu gật đầu, khẽ mỉm cười.

“Đúng vậy, Elyah. Để có Đất Hứa, con phải đầu hàng trước Thiên Chúa.”

Anh cúi đầu, để những lời ấy ngấm sâu vào tâm hồn mình.

Sa mạc đã dạy anh cách bước đi trong đức tin.

Nhưng vùng đất này sẽ dạy anh cách sống trong đức tin.

Và điều đó còn khó hơn nhiều.

Elyah siết chặt tay.

Anh đã vượt qua sa mạc.

Giờ đây, anh phải học cách sống như một người thực sự thuộc về Đất Hứa.

Câu hỏi suy ngẫm:

  1. Ta có đang nghĩ rằng bước vào một giai đoạn mới của cuộc đời là kết thúc, hay ta sẵn sàng chiến đấu để sống xứng đáng với ơn gọi của mình?
  2. Ta có sẵn sàng để Thiên Chúa làm chủ hoàn toàn cuộc đời mình không?

Elyah đã hiểu rằng Đất Hứa không phải là điểm đến, mà là một hành trình mới.

Còn bạn?

Sophie Vũ

MỤC LỤC

Giới thiệu

Chương 1: Lạc Lối Giữa Biển Người

Chương 2: Khởi Nguyên – Từ Hỗn Mang Đến Ánh Sáng

Chương 3: Hành trình qua Đại Hồng Thuỷ

Chương 4: Dấu chân trên cát

Chương 5: Đêm của những người lữ hành

Chương 6: Hơi thở của sa mạc

Chương 7: Ngọn lửa và tiếng thì thầm

Chương 8: Dấu ấn trong cát

Chương 9: Bước qua dòng sông

Chương 10: Vùng đất được hứa ban