Thứ Hai tuần Bát Nhật Phục Sinh

Bài đọc 1: Cv 2,14.22b-33

Thiên Chúa đã làm cho Đức Giê-su sống lại ; về điều này, tất cả chúng tôi xin làm chứng.

Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.

14 Trong ngày lễ Ngũ Tuần, ông Phê-rô đứng chung với Nhóm Mười Một lớn tiếng nói với dân chúng rằng : “Thưa anh em miền Giu-đê và tất cả những người đang cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem, xin biết cho điều này, và lắng nghe những lời tôi nói đây.

22b “Đức Giê-su Na-da-rét, là người đã được Thiên Chúa phái đến với anh em. Và để chứng thực sứ mệnh của Người, Thiên Chúa đã cho Người làm những phép mầu, điềm thiêng và dấu lạ giữa anh em. Chính anh em biết điều đó. 23 Theo kế hoạch Thiên Chúa đã định và biết trước, Đức Giê-su ấy đã bị nộp, và anh em đã dùng bàn tay kẻ dữ đóng đinh Người vào thập giá mà giết đi. 24 Nhưng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại, giải thoát Người khỏi những đau khổ của cái chết. Vì lẽ cái chết không tài nào khống chế được Người mãi. 25 Quả vậy, vua Đa-vít đã nói về Người rằng : Tôi luôn nhìn thấy Đức Chúa trước mặt tôi, vì Người ở bên hữu, để tôi chẳng nao lòng. 26 Bởi thế tâm hồn con mừng rỡ, và miệng lưỡi hân hoan, cả thân xác con cũng nghỉ ngơi trong niềm hy vọng. 27 Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc linh hồn con trong cõi âm ty, cũng không để Vị Thánh của Ngài phải hư nát. 28 Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống, và cho con được vui sướng tràn trề khi ở trước Thánh Nhan.

29 “Thưa anh em, xin được phép mạnh dạn nói với anh em về tổ phụ Đa-vít rằng : người đã chết và được mai táng, và mộ của người còn ở giữa chúng ta cho đến ngày nay. 30 Nhưng vì là ngôn sứ và biết rằng Thiên Chúa đã thề với người là sẽ đặt một người trong dòng dõi trên ngai vàng của người, 31 nên người đã thấy trước và loan báo sự phục sinh của Đức Ki-tô khi nói : Người đã không bị bỏ mặc trong cõi âm ty và thân xác Người không phải hư nát. 32 Chính Đức Giê-su đó, Thiên Chúa đã làm cho sống lại ; về điều này, tất cả chúng tôi xin làm chứng. 33 Thiên Chúa Cha đã ra tay uy quyền nâng Người lên, trao cho Người Thánh Thần đã hứa, để Người đổ xuống : đó là điều anh em đang thấy đang nghe.”

Đáp ca

Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.

1Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.2aCon thưa cùng Chúa : Ngài là Chúa con thờ,5Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng,
là chén phúc lộc dành cho con ;
số mạng con, chính Ngài nắm giữ.

Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.

7Con chúc tụng Chúa hằng thương chỉ dạy,
ngay cả đêm trường, lòng dạ nhắn nhủ con.8Con luôn nhớ có Ngài trước mặt,
được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ.

Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.

9Vì thế, tâm hồn con mừng rỡ, và lòng dạ hân hoan,
thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn.10Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc con trong cõi âm ty,
không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ.

Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.

11Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống :
trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề,
ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi !

Đ.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con,
vì bên Ngài, con đang ẩn náu.

 

Tung hô Tin Mừng: Tv 117,24

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.

Đây là ngày Chúa đã làm ra,

nào ta hãy vui mừng hoan hỷ. Ha-lê-lui-a.

 

Tin Mừng: Mt 28,8-15

Hãy về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

8 Khi ấy, các người phụ nữ vội vã rời khỏi mộ, tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giê-su hay.

9 Bỗng Đức Giê-su đón gặp các bà và nói : “Chào chị em !” Các bà tiến lại gần Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người. 10 Bấy giờ, Đức Giê-su nói với các bà : “Chị em đừng sợ ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó.”

11 Các bà đang đi, thì có mấy người trong đội lính canh mồ vào thành báo cho các thượng tế biết mọi việc đã xảy ra. 12 Các thượng tế liền họp với các kỳ mục ; sau khi bàn bạc, họ cho lính một số tiền lớn, 13 và bảo : “Các anh hãy nói như thế này : Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến lấy trộm xác. 14 Nếu sự việc này đến tai quan tổng trấn, chính chúng tôi sẽ dàn xếp với quan và lo cho các anh được vô sự.” 15 Lính đã nhận tiền và làm theo lời họ dạy. Câu chuyện này được phổ biến giữa người Do-thái cho đến ngày nay.

Suy niệm (Lm. Gioan B. Nguyễn Văn Phi)

Lời Chúa diễn tả hai nỗi sợ hãi của hai nhóm người khác nhau. Các bà phụ nữ thì sợ hãi vì vui mừng, vì thấy điều chưa bao giờ thấy. Còn những người lính canh thì sợ những nỗi khó khăn của của sống, những áp lực của gia đình, của bản thân khiến họ nhắm mắt trước tiếng nói của lương tâm mà nhận hối lộ. Nỗi sợ của các bà trở thành niềm vui thúc đẩy các bà đi loan báo Tin Mừng Phục Sinh. Nỗi sợ của lính canh do áp lực khiến họ che giấu đi sự thật họ đã từng chứng kiến. Lính canh vào thành như thể chúng ta đóng cửa lòng mình lại. Các bà đến Galile như thể chúng ta mở lòng mình ra với những vùng truyền giáo. Galile, vùng đất của dân ngoại, là nơi mà sứ mạng của các bà được trao phó. Đó cũng là những người, những nơi mà chúng ta ít quan tâm đến. Chúa mời gọi mỗi người chúng ta hãy biết quan tâm đến vùng ngoại biên, nhất là quan tâm đến những ranh giới của tấm lòng mình, để chúng ta cũng được gặp Chúa nơi ấy.

Lạy Chúa, chúng con tạ ơn Chúa, vì Chúa luôn là nguồn an ủi mọi nỗi sợ hãi của chúng con. Xin cho chúng con biết mở lòng mình ra với anh chị em xung quanh chúng con, để chúng con biết hăng say loan báo về Chúa nơi những vùng ngoại biên. Amen.

Suy niệm (Lm. Phêrô Mai Viết Thắng)

Tin mừng hôm nay, thánh Mátthêu thuật lại việc Chúa Giêsu phục sinh hiện ra với các phụ nữ khi Ngài từ cõi chết sống lại.

Biến cố Chúa Phục Sinh được sáng tỏ qua các chứng từ: Viên đá được lăn ra, ngôi mộ trống, Thiên Thần loan báo cho các bà là Chúa đã phục sinh và trong suốt tuần Bát Nhật này, Tin mừng đều thuật lại về việc Chúa phục sinh hiện ra.

Qua biến cố Chúa phục sinh hiện ra hôm nay, chúng ta nhận thấy hai thái độ đối nghịch nhau: Các phụ nữ thì vui mừng hân hoan trở về loan Tin Mừng Phục Sinh cho các tông đồ như lệnh Chúa truyền cho các bà, còn các thượng tế, các kỳ mục và quân lính lo sợ, hội tụ bàn bạc với nhau để tìm cách ứng phó. Họ cho lính một số tiền lớn rồi dạy phải nói rằng: “ban đêm lúc chúng tôi đang ngủ thì môn đệ của hắn đến lấy trộm xác hắn đi. Nếu việc này đến tai quan tổng trấn, chính chúng tôi sẽ dàn xếp với quan để lo cho các anh được vô sự”.

Nhưng sự giả dối sớm muộn cũng lòi ra. Xưa nay chẳng có ai ngủ mà mở mắt cả. Nếu lính canh ngủ nhắm mắt thì tại sao lại biết và nếu biết thì tại sao lại không bắt? Để xảy ra sự việc như vậy, trách nhiệm phải thuộc về lính canh. Cho nên, dấu đầu hở đuôi, còn sự thật thì mãi mãi vẫn là sự thật.

Như một triết gia kia đã nói: “Một chân lý dù muôn người bài bác vẫn là một chân lý. Một sự sai lầm dù muôn người ca tụng vẫn là một sự sai lầm”. Từ xưa tới nay, Giáo hội đã bị những kẻ chống đối xuyên tạc, vu khống, bóp méo sự thật… nhưng sự thật vẫn là sự thật.

Do đó, việc Chúa Phục Sinh chỉ đem niềm vui cho những người có lòng tin, những người thành tâm thiện chí, còn kẻ không tin thì dù có nhìn tận mắt bắt tận tay day tận trán họ vẫn xuyên tạc và không chịu tin.

Xin Chúa cho mỗi người chúng ta hãy xác tín rằng: Chúa đã phục sinh và đang đồng hành với chúng ta trên mọi nẻo đường trần thế. Chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta được phục sinh trong ơn thánh Chúa, đồng thời biến đổi chúng ta trở thành chứng nhân phục sinh của Chúa cho những người chưa nhận biết Chúa. Amen