Chúa Nhật Tuần XIV – Mùa Thường Niên

Bài đọc 1 Ed 2,2-5

Chúng vốn là nòi phản loạn, chúng phải biết rằng có một ngôn sứ đang ở giữa chúng.

Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en.

2 Bấy giờ, thần khí đã nhập vào tôi đúng như lời Đức Chúa phán với tôi, và làm cho chân tôi đứng vững ; tôi đã nghe tiếng Người phán với tôi. 3 Người phán với tôi : “Hỡi con người, chính Ta sai ngươi đến với con cái Ít-ra-en, đến với dân phản nghịch đang nổi loạn chống lại Ta ; chúng cũng như cha ông đã nổi lên chống lại Ta mãi cho đến ngày nay. 4 Những đứa con mặt dày mày dạn, lòng chai dạ đá, chính Ta sai ngươi đến với chúng : ‘Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này.’ 5 Còn chúng, vốn là nòi phản loạn, chúng có thể nghe hoặc không nghe, nhưng chúng phải biết rằng có một ngôn sứ đang ở giữa chúng.”

Đáp ca

Đ.Mắt chúng ta hướng nhìn lên Chúa,
tới khi Người xót thương chút phận.

1Con ngước mắt hướng nhìn lên Chúa,
Đấng đang ngự trên trời.2aQuả thực như mắt của gia nhân
hướng nhìn tay ông chủ.

Đ.Mắt chúng ta hướng nhìn lên Chúa,
tới khi Người xót thương chút phận.

2bcdNhư mắt của nữ tỳ hướng nhìn tay bà chủ,
mắt chúng ta cũng hướng nhìn lên Chúa
là Thiên Chúa chúng ta,
tới khi Người xót thương chút phận.

Đ.Mắt chúng ta hướng nhìn lên Chúa,
tới khi Người xót thương chút phận.

3Dủ lòng thương, lạy Chúa, xin dủ lòng thương,
bởi chúng con bị khinh miệt ê chề ;4hồn thật quá ê chề vì hứng chịu
lời nhạo báng của phường tự mãn,
giọng khinh người của bọn kiêu căng.

Đ.Mắt chúng ta hướng nhìn lên Chúa,
tới khi Người xót thương chút phận.

Bài đọc 2

Tôi tự hào vì những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Ki-tô ở mãi trong tôi.

Bài trích thư thứ hai của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

7 Thưa anh em, để tôi khỏi tự cao tự đại vì những mặc khải phi thường tôi đã nhận được, thân xác tôi như đã bị một cái dằm đâm vào, một thủ hạ của Xa-tan được sai đến vả mặt tôi, để tôi khỏi tự cao tự đại. 8 Đã ba lần tôi xin Chúa cho thoát khỏi nỗi khổ này. 9 Nhưng Người quả quyết với tôi : “Ơn của Thầy đã đủ cho anh, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối.” Thế nên tôi rất vui mừng và tự hào vì những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Ki-tô ở mãi trong tôi. 10 Vì vậy, tôi cảm thấy vui sướng khi mình yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Ki-tô. Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Thần Khí Chúa ngự trên tôi, sai tôi đi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

1 Khi ấy, Đức Giê-su trở về quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. 2 Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói : “Bởi đâu ông ta được như thế ? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao ? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì ? 3 Ông ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a và là anh em của các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao ? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao ?” Và họ vấp ngã vì Người. 4 Đức Giê-su bảo họ : “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.” 5 Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó ; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. 6 Người lấy làm lạ vì họ không tin. Rồi Người đi các làng chung quanh mà giảng dạy.

Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng

Suy niệm: Ðức Giêsu bị người đồng hương chối từ. Mặc dù họ kinh ngạc, thán phục sự khôn ngoan của Ngài. Nhưng họ không tin Ngài, vì Ngài cũng có một nguồn gốc bình thường y như họ.

Thiên Chúa muốn làm người để cảm thông, thân thiện, chia sẻ thân phận hèn mọn của con người. Nhưng xót xa thay! Chính điểm Thiên Chúa muốn sát gần con người lại là điểm con người bị vấp phạm.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, chúng con sấp mình phục bái tình yêu của Chúa. Xin cho chúng con cảm nghiệm được tình yêu sâu xa khi Chúa chia sẻ thân phận khốn cùng của chúng con. Ngày nay, Chúa vẫn còn hiện diện trong những anh em bé mọn nhất. Xin cho chúng con biết đón nhận Chúa qua những người anh em đó; xin đừng vì dáng vẻ bên ngoài quá tầm thường khiến chúng con xúc phạm làm buồn lòng Chúa. Amen.

Ghi nhớ: “Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương”.

 

Suy niệm 2: Lm. Gioan Baotixita Hoàng Văn Khuê

“Người lấy làm lạ vì họ không tin. Rồi Người đi các làng chung quanh mà giảng dạy” (Mc 6, 6). Đức tin là một hồng ân nhưng không Thiên Chúa ban tặng cho con người. Tuy nhiên không phải ai cũng nhận ra và trân quý hồng ân đó. Trong bài Tin Mừng hôm nay, những người đồng hương với Chúa không tin là bởi những thành kiến họ đã có từ trước về gia đình và xuất thân của Chúa Giêsu: “Ông ta không phải là bác thợ, con bà Maria và là anh em của các ông Giacobe, Giôxết, Giu đa và Simon sao ? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” (Mc 6, 3). Bởi thế, để có thể đón nhận được hồng ân đức tin, thì lý trí và ý chí của con người phải cộng tác với ân sủng của Thiên Chúa: “Tin là một hành vi của lý trí chấp nhận chân lý của Thiên Chúa theo lệnh của ý chí được Thiên Chúa tác động nhờ ân sủng”.

Lạy Chúa, chúng con thường hay tin những điều chúng con nghi ngờ và nghi ngờ những điều mà mình tin. Xin Chúa ban thêm đức tin ngõ hầu niềm tin yếu kém của chúng con ngày thêm vững mạnh hơn. Xin Chúa cũng ban cho chúng con tâm hồn rộng mở để có thể đón nhận những ơn lành Chúa ban và làm cho những ơn lành đó sinh hoa trái trong đời sống. Amen.

CHÚA VỀ QUÊ LẠI BỊ KHINH CHÊ (Lm. Đaminh Nguyễn Xuân Trường)

Mỗi dịp quý vị về quê thấy thế nào: vui hay buồn? Phúc Âm tuần này kể chuyện Chúa Giêsu về quê không được vui lắm vì bị người nhà khinh chê, bị người quê rẻ rúng. Tại sao lại ra nông nỗi này?

  1. Nhìn nhau.Trong đời nhiều khi người ta nhìn nhau bằng cái nhìn dán nhãn, nên không nhìn toàn diện chân thực, mà thường nhìn thiên kiến tiêu cực về người khác. Chúa về quê, dân làng cũng đã nhìn Chúa bằng một cái nhìn dán nhãn. Họ không nhìn ra Đức Giêsu là con Thiên Chúa tối cao, mà họ lại mặc định trong đầu mình suy nghĩ về Đức Giêsu chỉ là con nhà: bố làm thợ mộc, mẹ quanh quẩn xó nhà, anh em là mấy thằng cùng xóm chơi với nhau thôi, chứ có gì ghê gớm đâu. 
  2. Chê nhau.Nhìn nhau thế nào sẽ dẫn lối thái độ đối xử với nhau như thế. Khi đã dán nhãn cho Chúa là con nhà lao động chân tay ngay trong xóm mình, thì họ đã coi thường, chê bai Chúa đến độ chính Chúa phải  thốt lên: Ngôn sứ bị rẻ rúng ở chính quê hương mình, ngay giữa đám bà con thân thuộc trong gia đình mình. Cần để ý điều này: người ta ít khi coi thường người lạ, mà lại hay coi thường người nhà! Đúng là, quen quá hoá nhàm. Đời là thế.
  3. Mất nhau.Từ thái độ coi thường nhau, chê nhau sẽ dẫn đến mất nhau. Trong gia đình, vợ chồng mất nhau vì coi thường nhau. Dân làng đã đánh mất cơ hội được chứng kiến, được lãnh nhận những phép lạ Chúa làm. Dân làng đã đánh mất cả hồng phúc có Chúa trong làng mình vì Chúa đã phải rời đi sang các làng khác. Thế giới hôm nay cũng đang đánh mất Chúa khi người ta coi thường những lời dạy của Chúa.

Khi nhìn cây hoa thì chúng ta nhìn ngắm hoa chứ không ai lại đi nhìn ngắm gai. Thế thì, xin cho mỗi chúng ta khi nhìn nhau biết nhìn ngắm những nét đẹp đẽ, quý giá của nhau, và nhất là, biết nhìn ngắm Chúa và ơn phúc Chúa ban trong cuộc đời. Amen.