Thứ Năm Tuần XIV – Mùa Thường Niên

Bài đọc 1  Hs 11,1.3-4.5c.8ac-9

Trái tim Ta thổn thức.

Bài trích sách ngôn sứ Hô-sê.

1 Đức Chúa phán thế này :

Khi Ít-ra-en còn non trẻ, Ta đã yêu nó,
từ Ai-cập Ta đã gọi con Ta về.
3Ta đã tập đi cho Ép-ra-im, đã đỡ cánh tay nó,
nhưng chúng không hiểu là Ta chữa lành chúng.

4Ta lấy dây nhân nghĩa, lấy mối ân tình mà lôi kéo chúng.
Ta xử với chúng như người nựng trẻ thơ, nâng lên áp vào má ;
Ta cúi xuống gần nó mà đút cho nó ăn.
5cNhưng nó không chịu về với Ta.

8acHỡi Ép-ra-im, Ta từ chối ngươi sao nổi !
Hỡi Ít-ra-en, Ta trao nộp ngươi sao đành !
Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi.

9Ta sẽ không hành động theo cơn nóng giận,
sẽ không tiêu diệt Ép-ra-im nữa,
vì Ta là Thiên Chúa, chứ không phải người phàm.
Ở giữa ngươi, Ta là Đấng Thánh,
và Ta sẽ không đến trong cơn thịnh nộ.

Đáp ca

Đ.Lạy Chúa, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời,
để chúng con được ơn cứu độ.

2acLạy Mục Tử nhà Ít-ra-en,
Ngài là Đấng ngự trên các thần hộ giá,3bxin khơi dậy uy dũng của Ngài,
đến cùng chúng con và thương cứu độ.

Đ.Lạy Chúa, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời,
để chúng con được ơn cứu độ.

15Lạy Chúa Tể càn khôn, xin trở lại,
tự cõi trời, xin ngó xuống mà xem,
xin Ngài thăm nom vườn nho cũ,16bảo vệ cây tay hữu Chúa đã trồng,
và chồi non được Ngài ban sức mạnh.

Đ.Lạy Chúa, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời,
để chúng con được ơn cứu độ.

Tung hô Tin Mừng

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng

Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : “Anh em hãy đi rao giảng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

11 “Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. 14 Nếu người ta không đón tiếp và không nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại. 15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”

Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng

Sứ điệp: Chúa Giêsu đã sai các tông đồ đi rao giảng Tin Mừng với hai bàn tay trắng, vì Ngài muốn kẻ được sai đi luôn tin tưởng, phó thác, lệ thuộc hoàn toàn vào Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, khi sai các tông đồ đi rao giảng Tin Mừng, Chúa đòi hỏi họ thật gắt gao, và lệnh truyền của Chúa thật quyết liệt. Con rùng mình khi đọc lại trang Tin Mừng này. Chúa có quyền làm như thế, vì các tông đồ là kẻ được sai đi, là người có bổn phận làm điều Chúa đòi hỏi.

Ngày nay Chúa cũng sai con đi vào thế giới với tư cách người tông đồ. Chúa biết rõ con ngại ngùng nhưng Chúa không rút lại lệnh truyền. Chúa biết con do dự nhưng Chúa vẫn đòi hỏi gắt gao. Hành trang Chúa cho mang theo chỉ là hai bàn tay trắng, cùng với lòng tin tưởng, phó thác tuyệt đối vào quyền năng Chúa. Và nếu ra đi với hai bàn tay trắng, nhưng khi trở về nặng trĩu những hoa trái thành công, con cũng không dám tự mãn kể công, vì tất cả đều là ân huệ Chúa ban. Ngay cả khi ra đi với hai bàn tay trắng và trở về vẫn với bàn tay không, con cũng không mặc cảm buồn sầu, nhưng phó thác tất cả nơi Chúa. Vì thế, lạy Chúa, con không còn bận tâm đến thành công hay thất bại, nhưng chỉ quan tâm một điều duy nhất là: thực hiện điều Chúa muốn với tất cả tấm lòng nhiệt tình mến yêu.

Lạy Chúa, việc rao giảng Tin Mừng thành công không phải vì con có nhiều tiền bạc, không phải vì con có nhiều tài cán khả năng. Xin Chúa giúp con luôn biết giữ tâm hồn siêu thoát, nhẹ nhàng, trên đường phục vụ trong khiêm tốn. Xin giúp con làm tròn nhiệm vụ của mình trong gia đình, trong đoàn thể, trong giáo xứ, như một quyết tâm sống Lời Chúa dạy, như một thực hành đúng sứ mạng Chúa truyền ban. Amen.

Ghi nhớ: “Các con đã lãnh nhận nhưng không, thì hãy cho nhưng không”.

 

Suy niệm 2: Lm. Gioan Baotixita Hoàng Văn Khuê

“Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy” (Mt 10, 8). Tất cả là hồng ân. Tất cả những gì chúng ta có đều là do Chúa ban vì chúng ta chỉ những thụ tạo của Thiên Chúa. Suốt bao năm tháng dài của cuộc đời mỗi người, ân sủng của Ngài vẫn không ngừng tuôn đổ xuống trên chúng ta, đôi mắt Ngài vẫn dõi bước theo chúng ta, cánh tay Ngài vẫn cứ đỡ nâng chúng ta. Chúng ta tay không đi vào thế giới này, được Chúa cho hiện hữu, được Chúa ban sức khoẻ, vẻ đẹp, khả năng và nhất là hồng ân đức tin. Chính vì thế, bổn phận của chúng ta là phải làm cho những ơn thánh đó sinh hoa kết quả nơi cuộc sống của mình như lời Chúa mời gọi: “…chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch và khử trừ ma quỷ {…}. Vào nhà nào anh em hãy chúc bình an cho nhà ấy” (Mt 10, 8.12)

Lạy Chúa, để có thể cho đi cách nhưng không như chúng con đã nhận lãnh, thì việc thực hiện điều Chúa truyền dạy: “đừng tìm kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng; đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy…” là điều căn cốt. Xin Chúa ban cho chúng con biết trầm mình lại để nhận ra tất cả đều là hồng ân của Chúa, giúp chúng con sống thanh thoát hơn, ngõ hầu có thể cho đi cách nhưng không như Chúa dạy. Amen.

Suy niệm 3 : Lm Phê-rô Mai Viết Thắng

Ai đi xa cũng phải chuẩn bị hành trang. Chuyến đi càng xa thì hành trang càng nhiều. Chuyến đi càng quan trọng thì hành trang càng phải chuẩn bị kỹ lưỡng.

Vậy mà hôm nay, khi sai các môn đệ ra đi rao giảng Tin mừng, một công việc hết sức quan trọng. Thế mà Chúa lại căn dặn các ông; không được mang bao bị, giầy dép, tiền bạc và không được mặc hai áo.

Tại sao vậy? Thưa bởi vì Chúa muốn các ông sống tinh thần tín thác vào Chúa. Đừng cậy dựa vào của cải vật chất. Vì vật chất thường tạo ra một thứ an tâm giả tạo cho con người.

Nếu người môn đệ ra đi rao giảng Tin mừng mà quá bám víu vào vật chất thì sẽ quên mất sứ mệnh rao giảng. Quên mất vai trò được sai đi.

Vì thế cho nên, Chúa mới căn dặn các ông như vậy. Trong lời căn dặn ấy, ta thấy Chúa nói “không được mặc hai áo”, ta đừng hiểu là chiếc áo vải chúng ta mặc. Nhưng là mặc lấy Chúa Kitô và giáo lý của Ngài chứ đừng khoác lên mình một thứ tà thuyết hay một thứ giáo lý sai lạc khác mà rao giảng. Như thế, những người nghe lời rao giảng sẽ bị rơi vào tình trạng lầm đường lạc lối, nguy cơ đưa tới sự hủy diệt đời đời.

Xin Chúa cho chúng ta hãy ý thức rằng: mỗi người chúng ta cũng đã được lãnh nhận sứ mệnh truyền giáo và được sai đi rao giảng Tin mừng của Chúa cho tha nhân khi chúng ta lãnh nhận bí tích rửa tội, đồng thời mỗi người chúng ta cũng hãy ý thức rằng: Đừng quá bám víu vào vật chất mà quên mất sứ mệnh rao giảng. Chúng ta đã nhận được nhưng không Tin mừng cứu độ của Chúa thì ta cũng hãy cho nhưng không Tin mừng cứu độ ấy cho người khác. Xin Chúa giúp chúng ta hãy rao giảng bằng chính đời sống chứng tá của mình và họa lại hình ảnh trung thực nhất về Chúa Kitô cho những người chưa biết Chúa đang sống xung quanh chúng ta, để họ mở lòng ra và đón nhận được ơn cứu độ của Chúa đến với họ. Amen.